có má»™t con trai, tên là Sau-lÆ¡, còn trẻ và lịch-sá»±. Trong dân Y‑sÆ¡-ra-ên chẳng ai lịch-sá»± bằng ngưá»i; ngưá»i cao hÆ¡n cả dân-sá»± từ vai trở lên.
Má»™t ngà y kia, những lừa cái cá»§a KÃch, cha Sau-lÆ¡, bị lạc. KÃch nói cùng Sau-lÆ¡, con trai mình, rằng: Hãy Ä‘em theo má»™t tôi-tá»›, Ä‘i tìm những lừa cái.
Sa-mu-ên đáp cùng Sau-lÆ¡ rằng: Ta là đấng tiên-kiến đây. Hãy Ä‘i trước ta lên nÆ¡i cao. Ngà y nay hai ngươi sẽ ăn bữa cùng ta; đến mai ta sẽ tá» cho ngươi má»i Ä‘iá»u trong lòng ngươi, Ä‘oạn để ngươi Ä‘i.
Còn những lừa cái mà ngươi đã mất ba ngà y nay, chá»› lo-lắng vá» chúng nó; vì đã kiếm được rồi. Vả lại, má»i váºt quÃ-trá»ng hÆ¡n hết trong Y‑sÆ¡-ra-ên đã dà nh cho ai? Há chẳng phải cho ngươi và cho cả nhà cá»§a cha ngươi sao?
Sau-lÆ¡ đáp: Tôi chỉ là má»™t ngưá»i Bên-gia-min, là má»™t chi-phái nhá» hÆ¡n hết trong Y‑sÆ¡-ra-ên; nhà tôi lại là hèn-má»n hÆ¡n hết các nhà cá»§a chi-phái Bên-gia-min. Nhân sao ông nói vá»›i tôi giá»ng như váºy.