Vậy, trước hết mọi sự ta dặn rằng, phải khẩn-nguyện, cầu-xin, kêu-van, tạ ơn cho mọi người,
cho các vua, cho hết thảy các bậc cầm-quyền, để chúng ta được lấy điều nhân-đức và thành-thật mà ở đời cho bình-tịnh yên-ổn.
Ấy là một sự lành và đẹp mắt Đức Chúa Trời, là Cứu-Chúa chúng ta,
Ngài muốn cho mọi người được cứu-rỗi và hiểu-biết lẽ thật.
Vì chỉ có một Đức Chúa Trời, và chỉ có một Đấng Trung-bảo ở giữa Đức Chúa Trời và loài người, tức là Đức Chúa Jêsus-Christ, là người;
Ngài đã phó chính mình Ngài làm giá chuộc mọi người. Ấy là lời chứng đã làm đúng kỳ
(ta nói thật, không nói dối), vì lời chứng ấy, ta đã được cử làm thầy giảng, làm sứ-đồ và giáo-sư cho dân ngoại, để dạy họ về đức-tin và về lẽ thật.
Vậy, ta muốn những người đàn-ông đều giơ tay thánh-sạch lên trời, mà cầu-nguyện khắp mọi nơi, chớ có giận-dữ và cãi-cọ.
Ta cũng muốn rằng những người đàn-bà ăn-mặc một cách gọn-ghẽ, lấy nết-na và đức-hạnh giồi mình, không dùng những tóc-gióc, vàng, châu-ngọc và áo-quần quí-giá,
nhưng dùng việc lành, theo lẽ đương-nhiên của người đàn-bà tin-kính Chúa.
Đàn-bà phải yên-lặng mà nghe dạy, lại phải vâng-phục mọi đàng.
Ta không cho phép đàn-bà dạy-dỗ, cũng không được cầm quyền trên đàn-ông; nhưng phải ở yên-lặng.
Vì A‑đam được dựng nên trước nhứt, rồi mới tới Ê‑va.
Lại không phải A‑đam bị dỗ-dành, bèn là người đàn-bà bị dỗ-dành mà sa vào tội-lỗi.
Dầu vậy, nếu đàn-bà lấy đức-hạnh mà bền-đỗ trong đức-tin, trong sự yêu-thương, và trong sự nên thánh, thì sẽ nhân đẻ con mà được cứu-rỗi.