đều là những sự anh em xưa đã học đòi, theo thói-quen đời nầy, vâng-phục vua cầm quyền chốn không-trung, tức là thần hiện đương hành-động trong các con bạn-nghịch.
Chúng ta hết thảy cũng đều ở trong số ấy, trước kia sống theo tư-dục xác-thịt mình, làm trọn các sự ham-mê của xác-thịt và ý‑tưởng chúng ta, tự-nhiên làm con của sự thạnh-nộ, cũng như mọi người khác.
Nhưng Đức Chúa Trời, là Đấng giàu lòng thương-xót, vì cớ lòng yêu-thương lớn Ngài đem mà yêu chúng ta,
nên đang khi chúng ta chết vì tội mình, thì Ngài làm cho chúng ta sống với Đấng Christ ---_ấy là nhờ ân-điển mà anh em được cứu_---
và Ngài làm cho chúng ta đồng sống lại và đồng ngồi trong các nơi trên trời trong Đức Chúa Jêsus-Christ,
hầu cho về đời sau tỏ ra sự giàu-có vô-hạn của ân-điển Ngài, mà Ngài bởi lòng nhân từ đã dùng ra cho chúng ta trong Đức Chúa Jêsus-Christ.
Vả, ấy là nhờ ân-điển, bởi đức-tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời.
Ấy chẳng phải bởi việc làm đâu, hầu cho không ai khoe mình;
vì chúng ta là việc Ngài làm ra, đã được dựng nên trong Đức Chúa Jêsus-Christ để làm việc lành mà Đức Chúa Trời đã sắm sẵn trước cho chúng ta làm theo.
Vậy, anh em, theo xác-thịt là người ngoại, bị những kẻ xưng mình là người chịu cắt-bì trong xác-thịt bởi tay người ta, gọi anh em là người không chịu cắt-bì, hãy nhớ lại lúc trước,
trong thuở đó, anh em không có Đấng Christ, bị ngoại quyền công-dân trong Y‑sơ-ra-ên, chẳng dự vào giao-ước của lời hứa, ở thế-gian không có sự trông-cậy và không có Đức Chúa Trời.
Nhưng trong Đức Chúa Jêsus-Christ, anh em là kẻ ngày trước cách xa, hiện nay đã nhờ huyết Đấng Christ mà được gần rồi.
Vì, ấy chính Ngài là sự hòa-hiệp của chúng ta; Ngài đã hiệp cả hai lại làm một, phá đổ bức tường ngăn-cách,
là sự thù-nghịch đã phân-rẽ ra, bởi vì Ngài đã đem thân mình mà trừ-bỏ luật-pháp của các điều-răn chép thành điều-lệ. Như vậy, khi làm cho hòa nhau, Ngài muốn lấy cả hai lập nên một người mới trong Ngài,
và vì bởi thập-tự-giá Ngài đã làm cho sự thù-nghịch tiêu-diệt, nên nhờ thập-tự-giá đó Ngài khiến cả hai hiệp thành một thể, mà làm hòa-thuận với Đức Chúa Trời.
Ngài lại đã đến rao-truyền sự hòa-bình cho anh em là kẻ ở xa, và sự hòa-bình cho kẻ ở gần.
Vì ấy là nhờ Ngài mà chúng ta cả hai đều được phép đến gần Đức Chúa Cha, đồng trong một Thánh-Linh.
Dường ấy, anh em chẳng phải là người ngoại, cũng chẳng phải là kẻ ở trọ nữa, nhưng là người đồng-quốc với các thánh-đồ, và là người nhà của Đức Chúa Trời.
Anh em đã được dựng lên trên nền của các sứ-đồ cùng các đấng tiên-tri, chính Đức Chúa Jêsus-Christ là đá góc nhà,
cả cái nhà đã dựng lên trên đá đó, sắp-đặt cách hẳn-hoi, để làm nên một đền-thờ thánh trong Chúa.
Ấy, anh em cũng nhờ Ngài mà được dự phần vào nhà đó, đặng trở nên nhà ở của Đức Chúa Trời trong Thánh-Linh.