Ấy vậy, vì chúng tôi làm việc với Chúa, nên xin anh em chớ chịu ơn Đức Chúa Trời luống không.
Vì Ngài phán rằng: Ta đã nhậm lời ngươi trong thì thuận-tiện, Ta đã phù-hộ ngươi trong ngày cứu-rỗi. Kìa, hiện nay là thì thuận-tiện; kìa, hiện nay là ngày cứu-rỗi!
Chúng tôi chẳng làm cho ai vấp-phạm, hầu cho chức-vụ của mình khỏi bị một tiếng chê-bai nào.
Nhưng chúng tôi làm cho mình đáng trượng trong mọi sự, như kẻ hầu việc Đức Chúa Trời, bởi lòng nhịn-nhục lắm trong những sự hoạn-nạn thiếu-thốn, khốn-khổ,
bởi sự thanh-sạch, thông-biết, khoan-nhẫn, nhân-từ, bởi Đức Thánh-Linh, bởi lòng yêu-thương thật-tình,
bởi lời chân-thật, bởi quyền-phép Đức Chúa Trời, cầm những khí-giới công-bình ở tay hữu và tay tả;
dầu vinh dầu nhục, dầu mang tiếng xấu, dầu được tiếng tốt;
ngó như kẻ phỉnh-dỗ, nhưng là kẻ thật-thà; ngó như kẻ xa-lạ, nhưng là kẻ quen-biết lắm; ngó như gần chết, mà nay vẫn sống; ngó như bị sửa-phạt, mà không đến chịu giết;
ngó như buồn-rầu, mà thường được vui-mừng; ngó như nghèo-ngặt, mà thật làm cho nhiều người được giàu-có; ngó như không có gì cả, mà có đủ mọi sự!
Hỡi người Cô-rinh-tô, miệng chúng tôi hả ra vì anh em, lòng chúng tôi mở rộng.
Chẳng phải chúng tôi hẹp-hòi đãi anh em, nhưng ấy là lòng anh em tự làm nên hẹp-hòi.
Hãy báo-đáp chúng tôi như vậy ---_tôi nói với anh em như nói với con-cái mình_--- cũng hãy mở rộng lòng anh em!
Chớ mang ách chung với kẻ chẳng tin. Bởi vì công-bình với gian-ác có hội-hiệp nhau được chăng? Sự sáng với sự tối có thông-đồng nhau được chăng?
Đấng Christ và Bê-li-an nào có hòa-hiệp chi, hay là kẻ tin có phần gì với kẻ chẳng tin?
Có thể nào hiệp đền-thờ Đức Chúa Trời lại với hình-tượng tà-thần? Vì chúng ta là đền-thờ của Đức Chúa Trời hằng sống, như Đức Chúa Trời đã phán rằng: Ta sẽ ở và đi lại giữa họ; ta sẽ làm Đức Chúa Trời của họ, và họ làm dân ta.
Bởi vậy Chúa phán rằng: Hãy ra khỏi giữa chúng nó, hãy phân-rẽ ra khỏi chúng nó, Đừng đá-động đến đồ ô‑uế, Thì ta sẽ tiếp-nhận các ngươi:
Ta sẽ làm Cha các ngươi, Các ngươi làm con trai con gái ta, Chúa Toàn-năng phán như vậy.