Tháng giêng năm thứ hai, sau khi ra khỏi xứ Ê‑díp-tô, Đức Giê-hô-va lại phán cùng Môi-se trong đồng vắng Si-na‑i rằng:
Dân Y‑sơ-ra-ên phải giữ lễ Vượt-qua theo kỳ nhứt-định.
Các ngươi phải giữ lễ đó theo kỳ nhứt-định, tức là ngày mười bốn tháng nầy, vào buổi chiều tối; các ngươi phải làm theo hết thảy lệ-định và luật-pháp về lễ đó.
Vậy, Môi-se nói cùng dân Y‑sơ-ra-ên để họ giữ lễ Vượt-qua.
Dân Y‑sơ-ra-ên giữ lễ Vượt-qua trong tuần tháng giêng, ngày mười bốn, vào buổi chiều-tối, tại đồng vắng Si-na‑i, làm y mọi điều Đức Giê-hô-va đã phán dặn Môi-se.
Vả, có mấy người vì cớ xác chết mà bị ô‑uế, không được giữ lễ Vượt-qua trong ngày đó, bèn đến trước mặt Môi-se và A‑rôn,
mà thưa cùng Môi-se rằng: Chúng tôi bị lây ô‑uế vì xác chết của loài người; sao tại trong dân Y‑sơ-ra-ên chúng tôi phải bị cất phần dâng của-lễ cho Đức Giê-hô-va theo kỳ đã chỉ?
Môi-se đáp rằng: hãy đợi để ta biết điều Đức Giê-hô-va sẽ truyền dạy về các ngươi.
Đức Giê-hô-va bèn phán cùng Môi-se rằng:
hãy nói cùng dân Y‑sơ-ra-ên rằng: Khi một người trong vòng các ngươi hay là trong vòng hậu-đại các ngươi bị ô‑uế vì cớ xác chết, hoặc mắc đi xa, thì cũng buộc phải giữ lễ Vượt-qua cho Đức Giê-hô-va.
Mấy người đó phải giữ lễ nầy ngày mười bốn tháng hai, vào buổi chiều-tối, ăn bánh không men cùng rau đắng,
chớ nên để chi còn dư lại đến sáng mai, và cũng chẳng nên bẻ gãy những xương; phải giữ theo mọi luật-lệ về lễ Vượt-qua vậy.
Nhưng còn ai tinh-sạch và không có đi xa, nếu chẳng giữ lễ Vượt-qua thì sẽ bị truất khỏi dân-sự mình: vì người ấy chẳng dâng của-lễ cho Đức Giê-hô-va trong kỳ nhứt-định; người sẽ mang lấy tội mình.
Khi một khách ngoại-bang kiều-ngụ giữa các ngươi mà muốn giữ lễ Vượt-qua cho Đức Giê-hô-va, thì phải giữ theo lệ-định và luật-pháp về lễ Vượt-qua. Đồng có một luật-lệ cho các ngươi, cho khách ngoại-bang, và cho người nào sanh tại trong xứ.
Vả, ngày người ta dựng đền-tạm, thì trụ mây bao-phủ đền-tạm và Trại chứng-cớ; ban chiều dường có một vầng lửa ở trên đền-tạm cho đến sáng mai.
Hằng có như vậy; ban ngày trụ mây bao-phủ đền-tạm, và ban đêm giống như có lửa.
Mỗi khi trụ mây cất lên khỏi Trại, thì dân Y‑sơ-ra-ên ra đi; trong nơi nào trụ mây dừng lại, thì dân Y‑sơ-ra-ên hạ trại ở đó.
Dân Y‑sơ-ra-ên ra đi theo mạng Đức Giê-hô-va, và hạ trại theo mạng Đức Giê-hô-va. Trọn trong lúc trụ mây ngự trên đền-tạm, thì dân Y‑sơ-ra-ên cứ đóng trại.
Khi nào trụ mây ngự lâu trên đền-tạm, thì dân Y‑sơ-ra-ên vâng theo mạng Đức Giê-hô-va, chẳng hề ra đi.
Nhưng khi nào trụ mây ngự ít ngày trên đền-tạm, thì dân Y‑sơ-ra-ên cứ vâng theo mạng Đức Giê-hô-va mà hạ trại và ra đi.
Khi trụ mây ngự tại đó từ buổi chiều đến sáng mai, và khi đến sáng mai trụ mây cất lên, thì ra đi; không cứ ngày hay đêm trụ mây cất lên, thì họ ra đi.
Trụ mây ngự trên đền-tạm hoặc hai ngày, hoặc một tháng, hoặc lâu hơn nữa, thì dân Y‑sơ-ra-ên cứ đóng trại, không hề ra đi; nhưng khi trụ mây cất lên, thì họ ra đi.
Dân Y‑sơ-ra-ên hạ trại và ra đi tùy theo mạng Đức Giê-hô-va; họ theo chương-trình của Đức Giê-hô-va, tùy mạng Ngài đã cậy Môi-se mà truyền cho.