Vả, con-cháu Ru-bên cùng con-cháu Gát có bầy súc-vật rất nhiều; thấy xứ Gia-ê-xe và xứ Ga-la-át là đất tiện-hiệp nuôi bầy súc-vật:
Bèn đến thưa cùng Môi-se, Ê‑lê-a-sa, thầy tế-lễ, và các hội-trưởng mà rằng:
A‑ta-rốt, Đi-bôn, Gia-ê-xe, Nim-ra, Hết-bôn, Ê‑lê-a-lê, Sê-bam, Nê-bô, và Bê-ôn,
xứ mà Đức Giê-hô-va đã đánh bại trước mặt hội-chúng Y‑sơ-ra-ên, là một xứ tiện-hiệp nuôi bầy súc-vật, và các tôi-tớ ông có bầy súc-vật.
Lại tiếp rằng: Nếu chúng tôi được ơn trước mặt ông, chớ chi ban xứ nầy cho kẻ tôi-tớ ông làm sản-nghiệp, xin đừng biểu chúng tôi đi ngang qua sông Giô-đanh.
Nhưng Môi-se đáp cùng con-cháu Gát và con-cháu Ru-bên rằng: Anh em các ngươi há sẽ đi trận, còn các ngươi ở lại đây sao?
Sao các ngươi xui dân Y‑sơ-ra-ên trở lòng, không khứng đi qua xứ mà Đức Giê-hô-va đã cho?
Ấy, tổ-phụ các ngươi cũng làm như vậy khi ở từ Ca-đe-Ba-nê‑a, ta sai họ đi do-thám xứ.
Vì tổ-phụ các ngươi lên đến đèo Ếch-côn, thấy xứ, rồi xui dân Y‑sơ-ra-ên trở lòng, không khứng vào xứ mà Đức Giê-hô-va đã ban cho.
Trong ngày đó, cơn thạnh-nộ của Đức Giê-hô-va phừng lên và Ngài thề rằng:
Những người đi lên khỏi xứ Ê‑díp-tô, từ hai mươi tuổi sắp lên, sẽ chẳng hề thấy xứ mà ta đã thề ban cho Áp-ra-ham, Y‑sác, và Gia-cốp, vì các người đó không theo ta cách trung-thành,
trừ ra Ca-lép, con trai của Giê-phu-nê, là người Kê-nít, và Giô-suê, con trai của Nun: hai người đó đã theo Đức Giê-hô-va cách trung-thành.
Ấy vậy, cơn thạnh-nộ của Đức Giê-hô-va nổi phừng-phừng cùng dân Y‑sơ-ra-ên, Ngài làm cho dân đó đi lưu-lạc trong đồng vắng bốn mươi năm, cho đến chừng nào cả dòng-dõi đã làm điều ác trước mặt Đức Giê-hô-va bị tiêu-diệt hết.
Nầy các ngươi dấy lên thế cho tổ-phụ mình, là dòng-dõi tội-nhân, đặng gia-thêm sức thạnh-nộ của Đức Giê-hô-va cùng Y‑sơ-ra-ên nữa.
Vì nhược bằng các ngươi đi tẽ Ngài ra, thì Ngài sẽ cứ để dân nầy ở trong đồng vắng, và các ngươi làm cho dân chết sạch hết vậy.
Nhưng các người đó đến gần Môi-se mà rằng: Tại đây, chúng tôi sẽ dựng chuồng cho súc-vật và thành cho con trẻ chúng tôi;
rồi chúng tôi cầm binh-khí lập-tức đặng đi trước dân Y‑sơ-ra-ên cho đến chừng nào đưa dân ấy vào cõi đã phân-định cho họ. Còn con trẻ chúng tôi phải ở trong thành kiên-cố, vì cớ dân bổn-xứ.
Chúng tôi không trở về nhà chúng tôi trước khi mọi người trong dân Y‑sơ-ra-ên chưa lãnh được sản-nghiệp mình.
Chúng tôi sẽ chẳng được chi với dân Y‑sơ-ra-ên về bên kia sông Giô-đanh hay là xa hơn, vì chúng tôi được sản-nghiệp mình ở bên nầy sông Giô-đanh, về phía đông.
Môi-se đáp cùng các người rằng: Nếu các ngươi làm điều đó, nếu cầm binh-khí đặng đi chiến-trận trước mặt Đức Giê-hô-va,
nếu mọi người cầm binh-khí đi ngang qua sông Giô-đanh trước mặt Đức Giê-hô-va, cho đến khi nào đuổi quân-nghịch chạy khỏi trước mặt Ngài,
và nếu chỉ trở về sau khi xứ đã phục trước mặt Đức Giê-hô-va, ---_thì đối cùng Đức Giê-hô-va và Y‑sơ-ra-ên, các ngươi sẽ không bị trách-móc chi, và đất nầy sẽ làm sản-nghiệp cho các ngươi trước mặt Đức Giê-hô-va.
Còn nếu không làm như vậy, nầy các ngươi sẽ phạm tội cùng Đức Giê-hô-va, và phải biết rằng tội chắc sẽ đổ lại trên các ngươi.
Vậy, hãy cất thành cho con trẻ mình, cùng dựng chuồng cho bầy súc-vật và làm điều các ngươi đã nói.
Con-cháu Gát và con-cháu Ru-bên bèn nói cùng Môi-se rằng: Các tôi-tớ ông sẽ làm điều mà chúa tôi phán dặn.
Con trẻ, vợ, bầy chiên, và hết thảy súc-vật chúng tôi sẽ ở đây trong những thành xứ Ga-la-át;
còn hết thảy tôi-tớ ông sẽ cầm binh-khí, đi ngang qua, sẵn ngừa mà chiến-trận trước mặt Đức Giê-hô-va, như chúa tôi đã phán dặn.
Vậy, Môi-se về phần các người đó truyền lịnh cho Ê‑lê-a-sa, thầy tế-lễ, cho Giô-suê, con trai Nun, và cho các quan-trưởng của những chi-phái dân Y‑sơ-ra-ên,
mà rằng: Nếu con-cháu Gát và con-cháu Ru-bên cầm binh-khí đi ngang qua sông Giô-đanh với các ngươi đặng chiến-trận trước mặt Đức Giê-hô-va, và nếu xứ phục các ngươi, thì các ngươi phải ban cho họ xứ Ga-la-át làm sản-nghiệp.
Nhưng nếu họ không cầm binh-khí mà đi ngang qua với các ngươi, thì họ sẽ có sản-nghiệp giữa các ngươi trong xứ Ca-na-an.
Con-cháu Gát và con-cháu Ru-bên thưa rằng: Chúng tôi sẽ làm điều chi mà Đức Giê-hô-va đã phán cùng kẻ tôi-tớ ông.
Chúng tôi sẽ cầm binh-khí đi qua trong xứ Ca-na-an trước mặt Đức Giê-hô-va; nhưng chúng tôi sẽ lãnh sản-nghiệp mình về phía bên nầy sông Giô-đanh.
Ấy vậy, Môi-se ban cho con-cháu Gát, con-cháu Ru-bên, và phân nửa chi-phái Ma-na-se, là con trai của Giô-sép, nước của Si-hôn, vua dân A‑mô-rít, và nước của Óc, vua xứ Ba-san, tức là ban xứ với những thành nó và các thành địa-hạt ở chung-quanh.