Nó trương ra như trũng núi, Khác nào cánh vườn ở nơi mé sông, Tợ cây trầm-hương mà Đức Giê-hô-va đã trồng, Tỉ như cây hương-nam ở nơi mé nước.
Nước chảy tràn ngoài thùng chứa, Hột giống của người nhuần tưới dư-dật, Vua người sẽ trổi cao hơn A‑gát, Nước người được cao lên.
Đức Chúa Trời đã dẫn người ra khỏi xứ Ê‑díp-tô, Người có sức-mạnh như bò rừng, Sẽ nuốt các nước, tức kẻ thù-nghịch mình, Bẻ gãy xương chúng nó, đánh chúng nó bằng mũi tên mình.
Người sụm xuống, nằm như sư-tử đực khác nào sư tử cái: Ai dễ khiến ngồi lên? Phước cho kẻ nào chúc phước ngươi, Rủa-sả kẻ nào rủa-sả ngươi.
Bấy giờ, Ba-lác nổi giận cùng Ba-la-am, vỗ tay mà nói cùng Ba-la-am rằng: Ta đã thỉnh ngươi đặng rủa-sả kẻ thù-nghịch ta; nầy, ngươi lại chúc phước cho chúng nó đã ba lần rồi!
Vậy, bây giờ, khá chạy trở về xứ ngươi! Ta đã nói ta sẽ tôn ngươi vinh-hiển, nhưng nầy, Đức Giê-hô-va đã cản ngươi nhận-lãnh.
Ba-la-am đáp cùng Ba-lác rằng: Tôi há chẳng có nói cùng các sứ-giả vua đã sai đến tôi rằng.
Dầu Ba-lác cho tôi nhà người đầy bạc và vàng, tôi cũng chẳng được vượt qua mạng Đức Giê-hô-va để làm tự ý điều phải hay là điều quấy; tôi phải nói điều chi Đức Giê-hô-va sẽ phán!
Nầy, bây giờ, tôi trở lại cùng dân tôi, hãy lại, tôi sẽ cáo cho vua biết điều dân nầy ngày sau-cùng sẽ làm cho dân-sự vua.
Người bèn nói lời ca mình mà rằng: Lời ca của Ba-la-am, con trai của Bê‑ô, Lời ca của người có mắt mở ra;
Lời ca của người nghe lời Đức Chúa Trời, Biết sự tri-thức của Đấng Chí-cao, Xem sự hiện-thấy của Đấng Toàn-năng, Sấp mình xuống mà mắt tự mở ra:
Tôi thấy Người, nhưng chẳng phải bây giờ; Tôi xem Người, nhưng chẳng phải ở gần; Một ngôi sao hiện ra từ Gia-cốp, Một cây phủ-việt trồi lên từ Y‑sơ-ra-ên; Người sẽ đâm lủng Mô-áp từ đầu nầy tới đầu kia, Hủy-diệt dân hay dấy giặc nầy.
Người sẽ được Ê‑đôm làm cơ-nghiệp; Sẽ được Sê-i-rơ, là kẻ thù-nghịch mình, làm sản-nghiệp. Y‑sơ-ra-ên sẽ tỏ ra sự cường-thạnh mình.
Đấng ra từ Gia-cốp sẽ cầm quyền, Người sẽ diệt những dân sót của thành.
Ba-la-am cũng thấy A‑ma-léc, bèn nói lời ca mình rằng: A‑ma-léc đứng đầu các nước; Nhưng sau-cùng người sẽ bị diệt-vong.
Kế đó, Ba-la-am thấy người Kê-nít, bèn nói lời ca mình rằng: Chỗ ở ngươi là bền-vững, Ổ ngươi đóng trong hòn đá.
Nhưng Ca-in sẽ bị hư-nát, Cho đến khi A‑su-rơ bắt dẫn tù ngươi.
Người còn nói lời ca mình rằng: Ôi! khi Đức Chúa Trời đã làm các điều nầy, ai sẽ còn sống?
Nhưng sẽ có những tàu từ gành Kít-tim đến, Hà-khắc A‑su, hà-khắc Hê-be. Rồi chính người cũng sẽ bị tuyệt-diệt.
Đoạn, Ba-la-am đứng dậy đi về bổn-xứ. Ba-lác cũng lên đường.