Nầy là lệ-định của luật-pháp mà Đức Giê-hô-va có truyền rằng: Hãy nói cùng dân Y‑sơ-ra-ên và biểu dẫn đến người một con bò cái tơ sắc hoe, không tật không vít, và chưa mang ách.
Đoạn phải giao nó cho Ê‑lê-a-sa, thầy tế-lễ, dẫn ra ngoài trại-quân, rồi người ta giết nó trước mặt người.
Ê‑lê-a-sa, thầy tế-lễ, sẽ dùng ngón tay nhúng huyết nó rảy bảy lần trên phía trước của hội-mạc.
Người ta sẽ thiêu con bò cái tơ đó trước mắt người, là thiêu da, thịt, và huyết với phẩn nó.
Kế đó, thầy tế-lễ sẽ lấy cây hương-nam, chùm kinh-giới và màu đỏ sặm, liệng vào giữa đám lửa thiêu con bò cái tơ.
Đoạn, thầy tế-lễ phải giặt áo-xống và tắm mình trong nước, sau rồi vào trại-quân, bị ô‑uế đến chiều tối.
Kẻ nào thiêu con bò cái tơ phải giặt áo-xống và tắm mình trong nước, bị ô‑uế đến chiều tối.
Một người tinh-sạch sẽ hốt tro con bò cái tơ đổ ngoài trại-quân, trong một nơi tinh-sạch; người ta phải giữ tro đó cho hội dân Y‑sơ-ra-ên để dùng làm nước tẩy-uế: ấy là một của-lễ chuộc tội.
Kẻ nào hốt tro con bò cái tơ phải giặt áo-xống mình và bị ô‑uế đến chiều tối. Điều nầy sẽ làm một lệ-định đời đời cho dân Y‑sơ-ra-ên và cho khách ngoại-bang kiều-ngụ giữa dân đó.
Ai đụng đến một xác chết của người nào sẽ bị ô‑uế trong bảy ngày.
Ngày thứ ba và ngày thứ bảy, người ấy phải dùng nước nầy làm cho mình được sạch, thì sẽ được sạch; còn nếu ngày thứ ba và ngày thứ bảy không làm cho mình được sạch, thì người vẫn không tinh-sạch.
Phàm người nào đụng đến xác chết của người nào và không làm cho mình được sạch, thì sẽ gây cho đền-tạm của Đức Giê-hô-va bị ô‑uế. Người đó sẽ bị truất khỏi Y‑sơ-ra-ên; vì nước tẩy-uế không có rảy trên mình người, nên người vẫn ô‑uế; sự ô‑uế của người vẫn ở trên mình người vậy.
Nầy là luật-pháp khi có một người nào chết trong trại: bất kỳ ai vào trại và mọi vật chi ở trong đều sẽ bị ô‑uế trong bảy ngày.
Phàm bình đựng nào để trống, không có nắp đậy buộc theo, sẽ bị ô‑uế.
Ngoài đồng, ai đụng đến hoặc một người bị gươm giết, hoặc một xác chết, hoặc hài-cốt loài người hay là một cái mả, thì sẽ bị ô‑uế trong bảy ngày.
Về kẻ bị ô‑uế, người ta phải lấy tro của con sinh đã bị thiêu đặng chuộc tội, để trong một cái bình và đổ nước chảy lên trên.
Đoạn, một người tinh-sạch sẽ lấy chùm kinh-giới nhúng vào nước, rồi rảy trên trại, trên các bình, trên những người có tại đó, và trên người đã đụng, hoặc những hài-cốt, hoặc một người bị giết, hoặc một xác chết hay là một cái mả.
Ngày thứ ba và ngày thứ bảy, người tinh-sạch phải rảy nước đó trên người bị ô‑uế, và ngày thứ bảy người tinh-sạch sẽ làm cho người được sạch. Người đương được sạch phải giặt áo-xống mình, tắm mình trong nước, và đến chiều tối mới được tinh-sạch.
Còn người nào sẽ bị ô‑uế mà không làm cho mình được sạch, một người như vậy sẽ bị truất khỏi hội-chúng; vì người đã làm cho nơi thánh của Đức Giê-hô-va bị ô‑uế. Nước tẩy-uế không có rưới trên mình người: người vẫn ô‑uế.
Ấy sẽ là một lệ-định đời đời cho dân-sự. Người nào rảy nước tẩy-uế sẽ giặt áo-xống mình; kẻ nào đụng đến nước tẩy-uế sẽ bị ô‑uế đến chiều tối.
Phàm vật chi mà người ô‑uế đụng đến, đều sẽ bị lây ô‑uế; còn ai đụng đến người đó sẽ bị lây ô‑uế đến chiều tối.