Hãy truyền cho dân Y‑sơ-ra-ên đem dầu ô‑li-ve ép, trong-sạch, đặng thắp đèn, để giữ cho đèn cháy luôn luôn.
A‑rôn sẽ làm đèn đó trong hội-mạc, ngoài bức màn che hòm bảng-chứng, hầu cho đèn cháy luôn luôn, từ chiều tối đến sáng mai, trước mặt Đức Giê-hô-va; ấy là một lệ định đời đời cho dòng-dõi các ngươi.
A‑rôn sẽ để các đèn trên chân-đèn bằng vàng, cho đèn cháy luôn luôn trước mặt Đức Giê-hô-va.
Ngươi cũng phải lấy bột lọc, hấp mười hai ổ bánh; mỗi ổ cân nặng hai phần mười ê‑pha;
đoạn sắp ra hai hàng sáu ổ trên cái bàn bằng vàng ròng trước mặt Đức Giê-hô-va,
Cùng rắc nhũ-hương thánh trên mỗi hàng, để làm kỷ-niệm trên bánh, như một của-lễ dùng lửa dâng trước mặt Đức Giê-hô-va.
Mỗi ngày sa-bát, người ta sẽ sắp bánh nầy trước mặt Đức Giê-hô-va luôn luôn, do nơi dân Y‑sơ-ra-ên cung-cấp; ấy là một giao-ước đời đời.
Các bánh đó sẽ thuộc về A‑rôn và các con trai người; họ phải ăn tại một nơi thánh, vì là vật chí-thánh cho họ, bởi các của-lễ dùng lửa dâng cho Đức Giê-hô-va. Ấy là một lệ định đời đời.
Có một đứa con trai, mẹ là người Y‑sơ-ra-ên, và cha là người Ê‑díp-tô, đi ra giữa vòng dân Y‑sơ-ra-ên, đánh lộn tại nơi trại-quân với một người Y‑sơ-ra-ên.
Đứa trai đó nói phạm đến và rủa-sả danh Đức Giê-hô-va; người ta dẫn nó đến Môi-se, bèn giam nó vào ngục cho đến chừng Đức Giê-hô-va phán định phải xử làm sao. Mẹ nó tên là Sê-lô-mít, con gái của Điệp-ri, thuộc về chi-phái Đan.