Vua Äa-ri-út ưng đặt trong nước má»™t trăm hai mươi quan trấn-thá»§, để chia nhau trị cả nước,
và trên há» có ba quan thượng-thÆ¡, mà má»™t là Äa-ni-ên. Các quan trấn-thá»§ phải khai-trình vá»›i ba quan đó, hầu cho vua khá»i chịu má»™t sá»± tổn-hại nà o.
Vả, Äa-ni-ên lại trổi hÆ¡n hai quan thượng-thÆ¡ kia và các quan trấn thá»§, vì ngưá»i có linh-tánh tốt-là nh; thì vua định láºp ngưá»i trên cả nước.
Hết thảy các quan thượng-thÆ¡ trong nước, các quan lãnh-binh, các quan trấn-thá»§, các quan nghị-viên và các đại-thần Ä‘á»u đồng tình xin vua ra chỉ-dụ, láºp má»™t cấm-lệnh nghiêm-nhặt trong ba mươi ngà y, há»… ai cầu-xin thần nà o hay má»™t ngưá»i nà o ngoà i vua, thì, hỡi vua, kẻ ấy sẽ phải quăng và o hang sư-tá».
Há» bèn đến chầu vua và tâu cùng vua vá» cấm-lệnh cá»§a vua rằng: Hỡi vua, vua chẳng từng ký tên và o má»™t cấm-lệnh rằng trong ba mươi ngà y, há»… ai cầu-xin thần nà o hay ngưá»i nà o ngoà i vua, thì sẽ phải quăng và o hang sư-tỠđó chăng? Vua trả lá»i rằng: Sá»± đó là tháºt, theo như luáºt-pháp cá»§a ngưá»i Mê-Ä‘i và ngưá»i Phe-rÆ¡-sÆ¡, không thể đổi được.