Hỡi con người, ngươi ở giữa nhà bạn-nghịch, chúng nó có mắt để thấy mà không thấy, có tai để nghe mà không nghe; vì ấy là nhà bạn-nghịch.
Vậy, hỡi con người, ngươi khá sửa-soạn đồ-vật dời đi, và dời đi giữa ban ngày cho chúng nó xem. Trước mắt chúng nó hãy từ nơi ngươi ở mà dời đi chỗ khác; chúng nó dầu là nhà bạn-nghịch có lẽ sẽ nghĩ lại chăng.
Ngươi khá đem đồ-vật mình như đồ-vật của kẻ dời đi, giữa ban ngày, trước mắt chúng nó; chính mình ngươi ra đi về buổi chiều, trước mắt chúng nó, như kẻ đi đày.
Cũng ở trước mắt chúng nó, ngươi khá xoi một cái lỗ qua tường, rồi từ lỗ đó đem đồ-vật ra.
Trước mắt chúng nó, ngươi để đồ-vật lên vai, và đem đi lúc trời tối. Ngươi khá che mặt, đặng không thấy đất nầy; vì ta đã đặt ngươi làm một dấu cho nhà Y‑sơ-ra-ên.
Ta làm theo lời Chúa đã phán-dặn: mang đồ-vật đi giữa ban ngày như đồ-vật kẻ dời đi, đến chiều ta lấy chính tay mình mà xoi tường. Ta đem đồ-vật đi trong lúc tối, và vác trên vai ta trước mắt chúng nó.
Sớm mai có lời Đức Giê-hô-va phán cùng ta rằng:
Hỡi con người, nhà Y‑sơ-ra-ên, là nhà bạn-nghịch ấy, há chẳng từng hỏi ngươi rằng: Ngươi làm gì?
Hãy trả lời cho chúng rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Gánh nặng nầy chỉ về vua trong Giê-ru-sa-lem, cùng cả nhà Y‑sơ-ra-ên ở trong đó.
Ngươi khá nói rằng: Ta là điềm cho các ngươi. Chúng nó sẽ gặp điều như ta đã làm; sẽ đi đày, sẽ đi làm phu-tù.
Vua giữa chúng nó sẽ vác trên vai mình mà đi ra trong lúc tối. Chúng nó sẽ đục lỗ qua tường để mang đồ ra; người sẽ che mặt, vì mắt người sẽ không thấy đất nầy.
Ta cũng sẽ giăng lưới ta trên người, người sẽ mắc vào bẫy ta; và ta sẽ đem người qua Ba-by-lôn, là đất của người Canh-đê. Nhưng người sẽ không thấy đất ấy, dầu chết tại đó.
Những kẻ ở xung-quanh người để giúp người, và các đạo-binh người, thì ta sẽ làm cho tan ra mọi gió, và ta sẽ tuốt gươm mà đuổi theo.
Khi ta làm tan-tác chúng nó trong các dân-tộc và rải ra trong các nước, chúng nó sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va.
Dầu vậy, ta sẽ chừa lại một số ít trong chúng nó thoát khỏi gươm-dao, đói-kém, ôn-dịch; đặng chúng nó có thể thuật lại mọi sự gớm-ghiếc của mình trong các dân mà chúng nó sẽ đến ở; và chúng nó sẽ biết rằng ta là Đức Giê-hô-va.
Đoạn, có lời Đức Giê-hô-va phán cho ta như vầy:
Hỡi con người, ngươi khá ăn bánh trong sự kinh-khủng, uống nước với sự run-rẩy và sợ-hãi.
Ngươi khá nói cùng dân trong đất rằng: Nầy là điều mà Chúa Giê-hô-va phán về dân-cư Giê-ru-sa-lem, về đất của Y‑sơ-ra-ên: Chúng nó sẽ ăn bánh trong sự sợ-hãi, và uống nước trong sự kinh-khủng, đặng đất nầy bị hoang-vu, mất hết của-cải, bởi cớ sự cường-bạo của cả dân-cư đó.
Các thành đông dân sẽ trở nên gò-đống, đất sẽ bị hoang-vu; và các ngươi sẽ biết rằng ta là Đức Giê-hô-va.
Lại có lời Đức Giê-hô-va phán cho ta rằng:
Hỡi con người, các ngươi có một lời tục-ngữ trong đất của Y‑sơ-ra-ên, rằng: Những ngày kéo dài, mọi sự hiện-thấy chẳng ứng-nghiệm! lời ấy nghĩa là gì?
Ấy vậy, hãy nói cùng chúng nó rằng: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: Ta sẽ làm cho lời tục-ngữ ấy dứt đi, không ai dùng nó làm tục-ngữ nữa trong Y‑sơ-ra-ên. Song khá nói cùng chúng nó rằng: Những ngày gần đến, mọi sự hiện-thấy hầu ứng-nghiệm.
Thật, sẽ chẳng còn có một sự hiện-thấy nào là giả-dối, hoặc một sự bói-khoa nào là giả-dối, trong nhà Y‑sơ-ra-ên.
Vì ta là Đức Giê-hô-va, ta sẽ nói, và lời ta nói sẽ làm thành, không hoãn lại nữa. Hỡi nhà bạn-nghịch! Ấy là đương ngày các ngươi mà ta sẽ rao lời tiên-tri và sẽ làm thành, Chúa Giê-hô-va phán vậy.
Lại có lời Đức Giê-hô-va phán cho ta như vầy:
Hỡi con người, nầy, nhà Y‑sơ-ra-ên có kẻ nói rằng: Sự hiện-thấy của người nầy thấy là chỉ về lâu ngày về sau, và người nói tiên-tri về thời còn xa.
Vậy nên, hãy nói cùng chúng nó: Chúa Giê-hô-va phán như vầy: chẳng có lời nào của ta sẽ hoãn lại nữa, song lời ta nói sẽ làm thành, Chúa Giê-hô-va phán vậy.