Năm thứ ba mươi, ngày mồng năm tháng tư, khi ta đương ở giữa phu-tù, trên bờ sông Kê-ba, các từng trời mở ra, và ta xem những sự hiện-thấy của Đức Chúa Trời.
Ngày mồng năm tháng ấy, ---_bấy giờ là năm thứ năm sau khi vua Giê-hô-gia-kin bị bắt làm phu-tù,_---
lời của Đức Giê-hô-va được phán riêng cho thầy tế-lễ Ê‑xê-chi-ên, con trai Bu-xi, tại trong đất người Canh-đê, trên bờ sông Kê-ba. Ấy là tại đó mà tay Đức Giê-hô-va đặt trên người…
Nầy, ta thấy có luồng gió bão đến từ phương bắc, một đám mây lớn bọc lửa giãi sáng khắp tư bề; từ giữa nó, thấy như loài kim bóng-nhoáng ra từ chính giữa lửa.
Từ giữa nó, thấy giống như bốn vật sống, hình-trạng như vầy: bộ giống người,
mỗi con có bốn mặt và bốn cánh.
Chân nó thẳng, bàn chân như bàn chân bò con đực; sáng-ngời như đồng bóng-nhoáng.
Dưới những cánh nó, bốn bên đều có tay người; bốn con có mặt và có cánh mình như sau nầy:
cánh tiếp-giáp nhau; khi đi, không xây lại, mỗi con cứ đi thẳng tới.
Còn như hình mặt nó, thì bốn con đều có mặt người; bốn con đều có mặt sư-tử ở bên hữu; bốn con đều có mặt bò ở bên tả; và bốn con đều có mặt chim ưng.
Những mặt và cánh phân-rẽ ra bởi trên cao; mỗi con có hai cánh giáp với nhau, và có hai cánh che thân mình.
Mỗi con đi thẳng tới: thần khiến đi đâu thì đi đó, không xây mình lại trong khi đi.
Hình-trạng của những vật sống ấy giống như hình-trạng than đỏ và đuốc lửa; lửa lên xuống giữa các vật sống ấy, lửa nhoáng sáng và có chớp từ nó phát ra.
Các vật sống ấy chạy đi và trở lại như hình-trạng chớp nhoáng.
Vả, đang khi ta ngắm-xem các vật sống ấy, nầy, trên đất có một cái bánh-xe ở kề bên các vật sống ấy, mỗi một trong bốn mặt đều có một bánh-xe.
Hình và kiểu những bánh-xe ấy giống như bích-ngọc; hết thảy bốn bánh đều giống nhau; hình và kiểu như là bánh-xe trong bánh-xe.
Khi đi tới, thì đều đi bốn phía mình: khi đi không phải xây lại.
Vòng bánh-xe cao và dễ sợ; và vòng bánh-xe của bốn con đều đầy những mắt.
Khi các vật sống đi, các bánh-xe cũng đi kề bên; các vật sống bị cất lên khỏi đất, các bánh-xe cũng bị cất lên như vậy.
Thần muốn đi đâu thì các vật sống đi đó; thần đi đâu thì các bánh-xe cũng bị cất lên kề bên các vật sống; vì thần của vật sống đó ở trong các bánh-xe.
Khi các vật sống đi, chúng nó cũng đi; dừng, chúng nó cũng dừng; và khi các vật sống bị cất lên khỏi đất, thì các bánh-xe cũng bị cất lên kề bên, vì thần của vật sống ở trong các bánh-xe.
Ở trên đầu vật sống, thấy một vòng-khung, giống như thủy-tinh dễ sợ, giãi ra trên đầu chúng nó.
Dưới vòng-khung đó, các cánh nó sè thẳng ra, cái nầy đối với cái kia. Các vật ấy mỗi con có hai cánh che thân-thể mình ở bên nầy và bên kia.
Khi đi tới, ta nghe tiếng của những cánh chúng nó, như nước lớn ầm-ầm, như tiếng của Đấng Toàn-năng, tiếng om-sòm như tiếng một đạo-binh vậy. Khi dừng lại, thì xủ cánh xuống.
Lúc chúng nó dừng lại và xủ cánh xuống, thì từ nơi vòng-khung trên đầu có tiếng vang ra.
Bên trên vòng-khung giãi trên đầu các vật sống, có hình như cái ngai, trạng nó như là bích-ngọc; trên hình ngai ấy có hình như người ở trên nó.
Trong ngai và mọi nơi chung-quanh, ta cũng thấy như đồng bóng-nhoáng, giống lửa, từ trạng ngang lưng người ấy trở lên; và từ trạng ngang lưng trở xuống, ta thấy như lửa sáng hừng chung-quanh.
Ánh sáng thấy chung-quanh đó giống như ánh sáng của cái mống trong mây khi đương mưa. Ấy là tỏ ra hình-trạng của sự vinh-quang Đức Giê-hô-va. Ta thấy thì sấp mặt xuống và nghe tiếng của một Đấng phán cùng ta.