ChÃnh các chó rừng còn đưa vú ra cho con nó đặng cho bú; Song con gái dân ta trở nên hung-dữ như chim đà ở nÆ¡i đồng-vắng.
Con má»›i đẻ khao-khát lắm, lưỡi nó dÃnh vá»›i cuống há»ng. Trẻ nhỠđòi bánh chẳng ai bẻ cho.
Những ngưá»i quen nếm mùi cao-lương đơn-chiếc trong các đưá»ng-phố; Những kẻ dưỡng-nuôi trong đồ Ä‘iá»u-Ä‘á», nay ôm lấy đống phân-tro.
Tội-lỗi con gái dân ta lớn hơn tội-lỗi Sô-đôm, Là thà nh bị đổ như trong giây-phút, chẳng ai giơ tay ra trên nó.
ChÃnh tay ngưá»i đà n-bà vẫn có lòng thương-xót, nấu chÃn con-cái mình, Dùng là m đồ-ăn cho mình giữa khi con gái dân ta bị phá-hại.
Chúng nó dòm-ngó chân chúng ta, đến ná»—i chúng ta không bước ra nÆ¡i đưá»ng-phố. Sá»± cuối-cùng chúng ta đã gần! Ngà y chúng ta đã trá»n! Phải, sá»± cuối-cùng chúng ta đã đến!
Kẻ Ä‘uổi theo chúng ta tháºt lẹ hÆ¡n con chim ưng trên trá»i. Äuổi theo chúng ta trên các núi, rình-ráºp chúng ta trong đồng-vắng.
Hỡi con gái Si-ôn, sá»± phạt tá»™i-lá»—i mầy đã trá»n, Ngà i không đà y mầy Ä‘i là m phu-tù nữa! Hỡi con gái Ê‑đôm, Ngà i sẽ thăm-phạt tá»™i mầy; phô-bà y gian-ác mầy!