Sê-đê-kia, con trai Giô-si‑a, trị-vì thay cho Giê-cô-nia, con trai Giê-hô-gia-kim, vì vua của Ba-by-lôn là Nê-bu-cát-nết-sa đã lập người lên làm vua đất Giu-đa.
Nhưng vua cùng bầy-tôi và dân-sự trong đất đều không nghe những lời mà Đức Giê-hô-va đã phán bởi miệng tiên-tri Giê-rê-mi.
Vua Sê-đê-kia sai Giê-hu-can, con trai Sê-lê-mia, và Sô-phô-ni, con trai thầy tế-lễ Ma-a-sê-gia, đến cùng tiên-tri Giê-rê-mi mà nói rằng: Xin vì chúng tôi cầu Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta.
Bấy giờ Giê-rê-mi còn đang đi lại trong dân-sự, chưa bị bỏ tù.
Đạo binh của Pha-ra-ôn đã ra từ Ê‑díp-tô; những người Canh-đê đương vây thành Giê-ru-sa-lem nghe tin đó, thì mở vây khỏi thành ấy.
Bấy giờ, có lời Đức Giê-hô-va phán cho tiên-tri Giê-rê-mi rằng:
Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của Y‑sơ-ra-ên, phán như vầy: Các ngươi khá tâu cùng vua Giu-đa, là người đã sai các ngươi đến hỏi ta, rằng: Nầy, đạo-binh của Pha-ra-ôn đã ra cứu các ngươi, thì sẽ lui về đất mình, tức trong Ê‑díp-tô.
Những người Canh-đê sẽ trở lại, đánh thành nầy, chiếm lấy, và dùng lửa đốt đi.
Đức Giê-hô-va phán như vầy: Các ngươi chớ tự dối mình mà rằng: Người Canh-đê chắc sẽ đi khỏi chúng ta; vì chúng nó sẽ không dời khỏi đâu.
Dầu các ngươi đánh cả đạo-binh của người Canh-đê đến đánh trận nghịch cùng các ngươi, trong chúng nó chỉ còn lại những kẻ bị thương-tích, nhưng ai nấy cũng sẽ từ trong trại mình dấy lên mà dùng lửa đốt thành nầy.
Khi đạo-binh người Canh-đê mở vây khỏi thành Giê-ru-sa-lem, vì sợ đạo-binh Pha-ra-ôn,
thì Giê-rê-mi ra khỏi Giê-ru-sa-lem đặng đi trong đất Bên-gia-min, để nhận phần của mình giữa dân đó.
Nhưng lúc đến cửa Bên-gia-min, thì có người đốc-canh tên là Gi-rê-gia, con trai Sê-lê-mia, cháu Ha-na-nia, ở đó; tên nầy bắt tiên-tri Giê-rê-mi mà rằng: Ngươi là kẻ hàng-đầu người Canh-đê!
Giê-rê-mi đáp rằng: Nói bướng! Ta không hàng-đầu người Canh-đê đâu. Nhưng Gi-rê-gia không nghe, cứ bắt Giê-rê-mi mà dắt đến trước mặt các quan-trưởng.
Các quan-trưởng giận Giê-rê-mi; bèn đánh đòn và giam trong nhà thơ-ký Giô-na-than; vì người ta lấy nhà đó làm cái ngục.
Giê-rê-mi bị bỏ trong ngục, trong buồng tối như vậy, và người ở đó lâu ngày.
Đoạn, vua Sê-đê-kia sai đem Giê-rê-mi ra, và hỏi kín người tại trong cung mình, rằng: Đức Giê-hô-va có phán lời gì chăng? Giê-rê-mi thưa: Có; đoạn tiếp rằng: Vua sẽ bị nộp trong tay vua Ba-by-lôn.
Kế đó, Giê-rê-mi nói cùng vua Sê-đê-kia rằng: Tôi có phạm tội gì nghịch cùng vua, bầy-tôi của vua, và dân nầy, mà bỏ tù tôi?
Các tiên-tri đã nói tiên-tri rằng: Vua Ba-by-lôn sẽ không đến đánh các ngươi, đánh đất nầy, thì nay ở đâu?
Bây giờ, Hỡi vua, chúa tôi, xin hãy nghe, mong rằng lời cầu-xin của tôi được vua nhận lấy! Xin chớ giao tôi lại trong nhà thơ-ký Giô-na-than, kẻo tôi sẽ chết tại đó.
Vua Sê-đê-kia bèn truyền giữ Giê-rê-mi trong nơi hành-lang lính canh, mỗi ngày phát cho một chiếc bánh của phố hàng bánh, cho đến chừng bánh trong thành hết trơn. Giê-rê-mi ở trong hành-lang lính canh là như vậy.