Đức Giê-hô-va phán: Khốn thay cho những kẻ chăn hủy-diệt và làm tan-lạc bầy chiên của đồng cỏ ta.
Vậy nên, về những kẻ chăn-giữ dân Ngài, thì Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y‑sơ-ra-ên phán như vầy: Các ngươi làm tan-lạc bầy chiên ta, đã đuổi đi và không thăm-nom đến; nầy, ta sẽ thăm-phạt các ngươi về những việc dữ mình làm, Đức Giê-hô-va phán vậy.
Ta sẽ nhóm những con sót lại của bầy ta, từ các nước mà ta đã đuổi chúng nó đến. Ta sẽ đem chúng nó trở về trong chuồng mình; chúng nó sẽ sanh-đẻ thêm nhiều.
Ta sẽ lập lên những kẻ chăn nuôi chúng nó; thì sẽ chẳng sợ chẳng hãi nữa, và không thiếu một con nào, Đức Giê-hô-va phán vậy.
Đức Giê-hô-va phán: Nầy, những ngày đến, bấy giờ ta sẽ dấy lên cho Đa-vít một Nhánh công-bình. Ngài sẽ cai-trị làm vua, lấy cách khôn-ngoan mà ăn‑ở, làm sự chánh-trực công-bình trong đất.
Đương đời vương đó, Giu-đa sẽ được cứu; Y‑sơ-ra-ên sẽ ở yên-ổn, và người ta sẽ xưng danh Đấng ấy là: Đức Giê-hô-va sự công-bình chúng ta!
Đức Giê-hô-va phán: Vậy nên những ngày đến, bấy giờ người ta sẽ chẳng còn nói rằng: Thật như Đức Giê-hô-va hằng sống, tức là Đấng đã đem con-cái Y‑sơ-ra-ên lên khỏi đất Ê‑díp-tô.
Nhưng nói rằng: Thật như Đức Giê-hô-va hằng sống, tức là Đấng đã đem lên và dắt dòng-dõi nhà Y‑sơ-ra-ên về từ phương bắc, từ các nước mà ta đã đuổi họ đến. Chúng nó sẽ ở trong đất mình.
Về các tiên-tri: Lòng ta tan-nát trong ta; xương ta thảy đều run-rẩy; ta như người say, như người xây-xẩm vì rượu, bởi cớ Đức Giê-hô-va và những lời thánh của Ngài.
Trong đất đầy những kẻ tà-dâm; vì cớ bị rủa-sả thì đất nên sầu-thảm; những đồng cỏ nơi đồng-vắng đều khô-khan. Người ta chạy theo đường dữ, sức chúng nó là không công-bình;
Vì chính kẻ tiên-tri thầy tế-lễ đều là ô‑uế, ta thấy sự gian-ác chúng nó đến trong nhà ta; Đức Giê-hô-va phán vậy.
Cho nên đường chúng nó sẽ như nơi trơn-trợt trong tối-tăm, sẽ bị đuổi và vấp-ngã tại đó. Vì đến năm chúng nó bị thăm-phạt, ta sẽ giáng tai-vạ trên chúng nó, Đức Giê-hô-va phán vậy.
Ta đã thấy rõ sự điên-dại của bọn tiên-tri xứ Sa-ma-ri; chúng nó nhân danh Ba-anh mà nói tiên-tri, khiến dân Y‑sơ-ra-ên ta lầm-lạc.
Nhưng, nơi bọn tiên-tri ở Giê-ru-sa-lem, ta đã thấy sự đáng gớm-ghiếc: chúng nó phạm tội tà-dâm, bước theo sự giả-dối; chúng nó làm cho cứng-vững tay kẻ dữ, đến nỗi chẳng ai xây-bỏ sự ác của mình. Ta coi chúng nó thảy đều như Sô-đôm, và dân-cư nó như Gô-mô-rơ.
Vậy nên, về phần bọn tiên-tri đó, Đức Giê-hô-va vạn-quân phán như vầy: Nầy, ta sẽ cho chúng nó ăn ngải-cứu và uống mật-đắng; vì các tiên-tri ở Giê-ru-sa-lem đã làm cho sự vô-đạo tràn ra trong cả xứ.
Đức Giê-hô-va vạn-quân phán như vầy: Chớ nghe những lời của các tiên-tri nói tiên-tri với các ngươi. Chúng nó dạy cho các ngươi sự hư-không, và nói sự hiện-thấy bởi lòng mình, chẳng phải bởi miệng Đức Giê-hô-va.
Chúng nó cứ bảo kẻ khinh-dể ta rằng: Đức Giê-hô-va phán, các ngươi sẽ được bình-an. Lại bảo những kẻ bước theo sự cứng-cỏi của lòng mình rằng: Chẳng có tai-họa nào sẽ đến trên các ngươi hết.
Vậy ai đã đứng được trong sự bàn-luận của Đức Giê-hô-va, để được ngắm-xem và nghe lời Ngài? Ai đã suy-xét và nghe lời Ngài?
Nầy, cơn giận của Đức Giê-hô-va đã phát ra như bão, như gió lốc, nổ trên đầu những kẻ dữ.
Đức Giê-hô-va chưa làm trọn ý đã định trong lòng, thì cơn giận của Ngài sẽ chẳng trở lại. Trong ngày sau-rốt, các ngươi sẽ rõ biết sự ấy.
Ta chẳng sai những tiên-tri nầy, mà chúng nó đã chạy; ta chẳng phán với, mà đã nói tiên-tri.
Nếu chúng nó có đứng trong sự bàn-luận ta, thì đã khiến dân ta nghe lời ta, và đã làm cho dân từ đường dữ việc xấu mà trở lại rồi.
Đức Giê-hô-va phán: Ta có phải là Đức Chúa Trời ở gần mà không phải là Đức Chúa Trời ở xa sao?
Đức Giê-hô-va phán: Có người nào có thể giấu mình trong các nơi kín cho ta đừng thấy chăng? Đức Giê-hô-va phán: Há chẳng phải ta đầy-dẫy các từng trời và đất sao?
Ta nghe điều những kẻ tiên-tri nầy nói, chúng nó nhân danh ta mà nói tiên-tri giả-dối, rằng: Ta có chiêm-bao; thật, ta có chiêm-bao!
Những tiên-tri ấy, theo sự dối-trá của lòng mình mà nói tiên-tri, chúng nó có lòng ấy cho đến chừng nào?
Chúng nó mỗi người thuật chiêm-bao cùng kẻ lân-cận, tưởng sẽ khiến dân quên danh ta cũng như tổ-phụ chúng nó vì Ba-anh quên danh ta.
Khi tiên-tri nào có chiêm-bao, hãy thuật chiêm-bao ấy đi; còn kẻ nào đã lãnh lời ta, hãy truyền lại lời ta cách trung-tín! Đức Giê-hô-va phán: Rơm-rạ há xen vào với lúa mì sao?
Lời ta há chẳng như lửa, như búa đập vỡ đá sao? Đức Giê-hô-va phán vậy.
Vậy nên Đức Giê-hô-va phán rằng: Nầy, ta nghịch cùng những kẻ tiên-tri ăn-cắp lẫn nhau về lời của ta.
Đức Giê-hô-va phán: Nầy ta nghịch cùng những kẻ tiên-tri dùng lưỡi mình nói ra, mà rằng: Ngài phán.
Đức Giê-hô-va phán: Nầy, ta nghịch cùng những kẻ lấy chiêm-bao giả-dối mà nói tiên-tri, thuật lại và lấy lời dối-trá khoe-khoang mà làm cho dân ta lầm-lạc, nhưng ta không sai và cũng không bảo chúng nó; chúng nó cũng không làm ích gì cho dân nầy hết, Đức Giê-hô-va phán vậy.
Nếu dân nầy, kẻ tiên-tri hay là thầy tế-lễ, hỏi ngươi rằng: Gánh nặng của Đức Giê-hô-va là gì? Khá đáp rằng: Gánh nặng gì? Đức Giê-hô-va phán: Ta sẽ từ-bỏ các ngươi.
Còn như kẻ tiên-tri, thầy tế-lễ, và dân sẽ nói rằng: Gánh nặng của Đức Giê-hô-va, ---_thì ta sẽ phạt người ấy và nhà nó.
Vậy, nầy là câu mỗi người khá hỏi kẻ lân-cận mình, mỗi người khá hỏi anh em mình rằng: Đức Giê-hô-va đã trả lời làm sao? Đức Giê-hô-va đã phán thể nào?
Bấy giờ chớ nói gánh nặng của Đức Giê-hô-va nữa; vì lời của mỗi một người sẽ là gánh nặng của nó, vì các ngươi đã làm trái những lời của Đức Chúa Trời hằng sống, của Đức Giê-hô-va vạn-quân, Đức Chúa Trời chúng ta.
Vậy ngươi khá hỏi kẻ tiên-tri rằng: Đức Giê-hô-va đã trả lời cho ngươi làm sao? Hay là: Đức Giê-hô-va đã phán thể nào?
Nhưng nếu các ngươi nói rằng: Gánh nặng của Đức Giê-hô-va, ---_bởi cớ đó, Đức Giê-hô-va phán như vầy: Vì các ngươi nói lời nầy: Gánh nặng của Đức Giê-hô-va, và ta đã sai đến cùng các ngươi đặng bảo các ngươi rằng: Chớ còn nói rằng: Gánh nặng của Đức Giê-hô-va, ---_
nhân đó, nầy, ta sẽ quên hẳn các ngươi; ta sẽ bỏ các ngươi, và thành ta đã ban cho các ngươi và tổ-phụ các ngươi, xa khỏi trước mặt ta.
Ta sẽ khiến các ngươi chịu nhơ-nhuốc đời đời, hổ-thẹn vô-cùng, không bao giờ quên được.