Hỡi nhà Gia-cốp, là những người được xưng bằng danh Y‑sơ-ra-ên, ra từ nguồn Giu-đa, hãy nghe đây; các ngươi chỉ danh Đức Giê-hô-va mà thề, kêu-cầu Đức Chúa Trời của Y‑sơ-ra-ên, nhưng chẳng lấy lòng chân-thật và công-bình…
Vì họ lấy thành thánh làm danh mình, và cậy Đức Chúa Trời của Y‑sơ-ra-ên; danh Ngài là Đức Giê-hô-va vạn-quân.
Ta đã phán từ xưa về những sự qua rồi; những sự ấy ra từ miệng ta, và ta đã rao ra: ta đã làm thình-lình, và những sự đó đã xảy đến.
Hỡi Y‑sơ-ra-ên, vì ta biết ngươi cứng-cỏi, gáy ngươi là gân sắt, trán ngươi là đồng,
nên ta đã phán những sự đó từ xưa, đã dạy ngươi về những sự đó trước khi chưa đến, kẻo ngươi nói rằng: Ấy là thần-tượng ta đã làm nên, tượng chạm hoặc đúc của ta đã dạy-biểu mọi điều đó.
Ngươi đã nghe rồi, hãy thấy mọi điều đó, sao các ngươi không nói-phô đi?… Từ nay về sau, ta tỏ ra những sự mới, là sự kín-nhiệm ngươi chưa biết.
Bây giờ những sự đó mới dựng nên, không phải ngày xưa đã có; trước ngày nầy ngươi chưa nghe chi hết, kẻo ngươi nói rằng: Nầy, ta biết sự đó rồi!
Không, thật ngươi chưa từng nghe, chưa từng biết, tai ngươi chưa mở ra; vì ta biết rằng ngươi làm gian-dối luôn, từ trong lòng mẹ đã được gọi là bội-nghịch.
Ta vì danh mình mà tạm nhịn giận ta; vì sự vinh-hiển mình mà nhịn-nhục đối với ngươi, đặng không hủy-diệt ngươi.
Nầy, ta luyện ngươi, nhưng không phải như luyện bạc; ta đã thử ngươi trong lò hoạn-nạn.
Ấy là vì ta, vì một mình ta, mà ta sẽ làm điều đó; vì ta há để nhục danh ta sao? Ta sẽ chẳng nhường sự vinh-hiển ta cho thần nào khác.
Hỡi Gia-cốp, và ngươi, Y‑sơ-ra-ên ta đã gọi, hãy nghe lời ta: Ta là Đấng đó; ta là đầu-tiên và cũng là cuối-cùng.
Tay ta đã lập nền đất, tay hữu ta đã giương các từng trời; ta gọi đến, trời đất đều đứng lên.
Các ngươi hãy nhóm lại hết thảy, và hãy nghe: Trong vòng họ có ai đã rao ra những sự nầy không? Người mà Đức Giê-hô-va yêu, sẽ làm điều đẹp ý Ngài nghịch cùng Ba-by-lôn, và cánh tay người sẽ giá lên nghịch cùng người Canh-đê.
Ta, chính ta đã phán, và đã gọi người; ta đã khiến người đến, người sẽ làm thạnh-vượng đường-lối mình.
Các ngươi hãy đến gần ta, và nghe điều nầy: Từ lúc ban-đầu ta chưa từng nói cách kín-giấu. Vừa lúc có sự ấy, ta đã ở đó rồi. Vả, bây giờ, Chúa Giê-hô-va, và Thần của Ngài, sai ta đến.
Đức Giê-hô-va, Đấng Cứu-chuộc ngươi, là Đấng Thánh của Y‑sơ-ra-ên, phán như vầy: Ta là Đức Giê-hô-va, Đức Chúa Trời ngươi, là Đấng dạy cho ngươi được ích, và dắt ngươi trong con đường ngươi phải đi.
Than ôi! ước gì ngươi đã để ý đến các điều-răn ta! thì sự bình-an ngươi như sông, và sự công-bình ngươi như sóng biển,
dòng-dõi ngươi như cát, hoa-trái của ruột-già ngươi như sạn, danh ngươi chẳng bị diệt bị xóa trước mặt ta.
Hãy ra khỏi Ba-by-lôn! Hãy tránh xa người Canh-đê! Hãy cất tiếng reo vui mà rao tin nầy tuyên-bố và truyền ra cho đến nơi cuối-cùng đất! Hãy rằng: Đức Giê-hô-va đã chuộc Gia-cốp, là tôi-tớ Ngài.
Khi Ngài dẫn họ đi ngang qua sa-mạc thì họ không khát, vì Ngài đã khiến nước từ vầng đá chảy ra cho họ; đập bể vầng đá, thì nước văng ra.
Những người ác chẳng hưởng sự bình-an bao giờ, Đức Giê-hô-va phán vậy.