Về đời Ô‑xia, Giô-tham, A‑cha và Ê‑xê-chia, là các vua nước Giu-đa, thì Ê‑sai, con trai A‑mốt, có sự hiện-thấy về nước Giu-đa và thành Giê-ru-sa-lem.
Hỡi các từng trời, hãy nghe; hỡi đất, hãy lắng tai; vì Đức Giê-hô-va có phán rằng: Ta đã nuôi-nấng con-cái, trưởng-dưỡng chúng nó, song chúng nó dấy loạn nghịch cùng ta.
Bò biết chủ mình, lừa biết máng của chủ; song Y‑sơ-ra-ên chẳng hiểu-biết, dân ta chẳng suy-nghĩ.
Ôi! nước mắc tội, dân mang lỗi nặng-nề, tông-giống độc-dữ, con-cái làm bậy-bạ kia! Chúng nó đã lìa-bỏ Đức Giê-hô-va, khinh-lờn Đấng Thánh của Y‑sơ-ra-ên, đã trở nên xa-lạ và lui đi.
Các ngươi sao còn cứ bạn-nghịch, để lại bị đánh nữa? Đầu đều đau-đớn cả, lòng đều mòn-mỏi cả.
Từ bàn chân cho đến đỉnh đầu, chẳng có chỗ nào lành: rặt những vết thương, vít sưng cùng lằn mới, chưa rịt, chưa quấn, cũng chưa bôi dầu cho êm.
Xứ các ngươi là nơi hoang-vu, thành các ngươi bị lửa thiêu-hủy; dân ngoại nuốt đất-đai các ngươi trước mặt các ngươi, hoang-vu như bị dân ngoại phá-tán.
Con-cái Si-ôn bị bỏ lại như lều vườn nho, như chòi ruộng dưa, như thành bị vây.
Ví bằng Đức Giê-hô-va vạn-quân chẳng để chúng ta còn sót lại chút-đỉnh, thì chúng ta sẽ giống thành Sô-đôm và như thành Gô-mô-rơ vậy!
Hỡi các quan-trưởng Sô-đôm, hãy nghe lời của Đức Giê-hô-va. Hỡi dân Gô-mô-rơ, hãy để tai vào luật-pháp của Đức Chúa Trời chúng ta!
Đức Giê-hô-va phán: Muôn-vàn của-lễ các ngươi nào có can-hệ gì đến ta? Ta đã chán-chê của-lễ thiêu bằng chiên đực và mỡ của bò con mập. Ta chẳng đẹp lòng về huyết của bò đực, chiên con và dê đực đâu.
Khi các ngươi đến chầu trước mặt ta, ai khiến các ngươi giày-đạp hành-lang ta?
Thôi, đừng dâng của-lễ chay vô-ích cho ta nữa! Ta gớm-ghét mùi hương, ngày trăng mới, ngày sa-bát cùng sự rao-nhóm hội; ta chẳng khứng chịu tội-ác hội-hiệp nơi lễ trọng-thể.
Thật, lòng ta ghét những ngày trăng mới và kỳ lễ các ngươi, là nặng-nề cho ta, ta lấy làm mệt mà gánh lấy.
Vậy nên, khi các ngươi giơ tay, thì ta che mắt khỏi các ngươi. Khi các ngươi cầu-nguyện rườm-rà, ta chẳng thèm nghe. Tay các ngươi đầy những máu.
Hãy rửa đi, hãy làm cho sạch! Hãy tránh những việc ác khỏi trước mắt ta. Đừng làm dữ nữa.
Hãy học làm lành, tìm-kiếm sự công-bình; hãy đỡ-đần kẻ bị hà-hiếp, làm công-bình cho kẻ mồ-côi, binh-vực lẽ của người góa-bụa.
Đức Giê-hô-va phán: Bây giờ hãy đến, cho chúng ta biện-luận cùng nhau. Dầu tội các ngươi như hồng-điều, sẽ trở nên trắng như tuyết; dầu đỏ như son, sẽ trở nên trắng như lông chiên.
Nếu các ngươi sẵn lòng vâng lời, sẽ ăn được sản-vật tốt-nhất của đất.
Nhược bằng các ngươi chẳng khứng và bạn-nghịch, sẽ bị nuốt bởi gươm; vì miệng Đức Giê-hô-va đã phán.
Ôi! thành trung-nghĩa đã hóa ra kỵ-nữ, nó vốn đầy sự chánh-trực, và sự công-bình ở trong nó, mà bây giờ đầy những kẻ giết người!
Bạc ngươi biến thành cặn, rượu ngươi pha lộn nước.
Các quan-trưởng của dân ngươi là đồ phản-nghịch, làm bạn với kẻ trộm, mỗi người trong chúng đều ưa của hối-lộ, đeo-đuổi theo tài-lợi; chẳng làm công-bình cho kẻ mồ-côi, vụ kiện của người góa-bụa chẳng đến cùng chúng nó.
Vậy nên, Chúa, là Đức Giê-hô-va vạn-quân, Đấng Quyền-năng của Y‑sơ-ra-ên, phán như vầy: Ôi! ta sẽ được thỏa lòng về kẻ đối-địch ta, và báo-trả kẻ cừu-thù ta!
Ta sẽ lại tra tay trên ngươi, làm tan sạch hết cáu-cặn ngươi, và bỏ hết chất pha của ngươi.
Ta sẽ lập lại các quan-xét của ngươi như ngày trước, các mưu-sĩ của ngươi như lúc đầu. Rồi sau người ta sẽ xưng ngươi là thành công-bình, là ấp trung-nghĩa.
Si-ôn sẽ được chuộc bởi sự chánh-trực, còn kẻ nào trở lại đó thì được chuộc bởi sự công-bình.
Song những kẻ bạn-nghịch và mắc tội sẽ cùng bị hủy-diệt, còn kẻ bỏ Đức Giê-hô-va sẽ bị diệt-vong.
Vậy các ngươi sẽ hổ-thẹn vì những cây thông mình ưa; mắc-cỡ vì những vườn mình đã chọn.
Vì các ngươi sẽ giống như cây thông khô lá, như vườn không nước.
Người mạnh sẽ như bã gai, việc làm của nó như đóm lửa; cả hai sẽ cùng nhau cháy, chẳng có ai dập tắt.