Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: Hãy xem, ta lập ngươi như là Đức Chúa Trời cho Pha-ra-ôn, còn A‑rôn, anh ngươi, sẽ làm kẻ tiên-tri của ngươi.
Hãy nói lại mọi lời ta sẽ truyền dạy ngươi, rồi A‑rôn, anh ngươi, sẽ tâu cùng Pha-ra-ôn, đặng người thả dân Y‑sơ-ra-ên ra khỏi xứ mình.
Ta sẽ làm cho Pha-ra-ôn cứng lòng, và thêm nhiều dấu lạ phép kỳ của ta trong xứ Ê‑díp-tô.
Nhưng Pha-ra-ôn sẽ chẳng nghe các ngươi đâu; ta sẽ tra tay vào đất Ê‑díp-tô, dùng những sự đoán-phạt nặng-nề, đặng rút khỏi xứ đó các quân-đội ta, là dân Y‑sơ-ra-ên.
Khi nào ta tra tay vào xứ Ê‑díp-tô mà rút dân Y‑sơ-ra-ên ra khỏi giữa vòng người Ê‑díp-tô, thì họ sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va.
Môi-se và A‑rôn bèn làm y như lời Đức Giê-hô-va đã phán dặn.
Vả, khi hai người tâu cùng Pha-ra-ôn, thì Môi-se tuổi đã được tám mươi, còn A‑rôn tám mươi ba.
Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se và A‑rôn rằng:
Khi nào Pha-ra-ôn truyền cho các ngươi: Hãy làm phép lạ đi, thì ngươi sẽ nói cùng A‑rôn rằng: Hãy lấy cây gậy của anh, liệng trước mặt Pha-ra-ôn, gậy sẽ hóa thành một con rắn.
Vậy, Môi-se và A‑rôn đến cùng Pha-ra-ôn và làm như lời Đức Giê-hô-va đã phán dặn. A‑rôn liệng cây gậy mình trước mặt Pha-ra-ôn và quần-thần, gậy liền hóa thành một con rắn.
Còn Pha-ra-ôn bèn đòi các bác-sĩ và thầy phù-chú, là những thuật-sĩ Ê‑díp-tô; phần họ, cũng cậy phép phù-chú mình mà làm giống y như vậy.
Mỗi người liệng gậy mình, liền hóa thành rắn; nhưng gậy của A‑rôn nuốt các gậy của họ.
Thế mà lòng Pha-ra-ôn vẫn cứng-cỏi, chẳng nghe Môi-se và A‑rôn, y như lời Đức Giê-hô-va đã phán.
Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: Pha-ra-ôn đã rắn lòng, từ-chối không để cho dân-sự đi.
Sớm mai Pha-ra-ôn sẽ ngự ra bờ sông, ngươi hãy ra mắt người và cầm theo tay cây gậy đã biến ra con rắn đó.
Ngươi hãy tâu rằng: Giê-hô-va, là Đức Chúa Trời của dân Hê-bơ-rơ, sai tôi đến gần bệ-hạ, đặng tâu rằng: Hãy tha cho dân ta đi, để chúng nó hầu việc ta trong đồng vắng; mà đến bây giờ ngươi không nghe ta chút nào.
Đức Giê-hô-va có phán như vầy: Vì việc nầy, ngươi sẽ biết ta là Đức Giê-hô-va: Nầy ta lấy gậy trong tay ta mà đập nước ở dưới sông, nước sẽ trở nên huyết.
Cá dưới sông sẽ chết, và sông sẽ hôi-thối đi; người Ê‑díp-tô uống nước sông lấy làm ghê-gớm.
Đoạn, Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: Hãy truyền cho A‑rôn rằng: Cầm lấy cây gậy anh, giơ tay ra trên nước xứ Ê‑díp-tô, trên rạch, sông, bàu, và khắp mọi nơi có nước trong xứ, hầu cho nước hóa thành huyết; cả xứ Ê‑díp-tô, và trong những bình chứa nước bằng gỗ, bằng đá đều sẽ có huyết hết thảy.
Vậy, Môi-se và A‑rôn bèn làm y như lời Đức Giê-hô-va đã dặn mình. Trước mặt Pha-ra-ôn và quần-thần, A‑rôn giơ gậy lên, đập nước sông, hết thảy nước sông bèn hóa thành huyết.
Cá dưới sông chết, nước sông hôi-thối, người Ê‑díp-tô không thể uống được; vậy, huyết lan khắp cả xứ Ê‑díp-tô.
Song các thuật-sĩ cậy phù-chú mình cũng làm được như vậy, lòng Pha-ra-ôn cứng-cỏi, không nghe Môi-se và A‑rôn chút nào, y như lời Đức Giê-hô-va đã phán.
Pha-ra-ôn xây đi về đền mình, lòng chẳng để về mấy điều đó chút nào.
Vả, vì hết thảy người Ê‑díp-tô uống nước sông chẳng được, nên đào xung-quanh sông tìm nước mà uống.