Trong vòng dân Y‑sơ-ra-ên bất-luận người hay vật, hãy vì ta biệt riêng ra thánh mọi con đầu lòng; bởi con đầu lòng thuộc về ta.
Môi-se nói cùng dân-sự rằng: Hãy kỷ-niệm ngày nầy, vì là ngày Đức Giê-hô-va dùng tay quyền-năng rút các ngươi ra khỏi xứ Ê‑díp-tô, tức là khỏi nhà nô-lệ; nên chớ ai ăn bánh có men.
Ngày nay, nhằm tháng lúa trỗ, các ngươi ra đi.
Vậy khi nào Đức Giê-hô-va đưa ngươi vào bờ-cõi xứ dân Ca-na-an, dân Hê-tít, dân A‑mô-rít, dân Hê-vít, và dân Giê-bu-sít rồi, là một xứ đượm sữa và mật, và là xứ Ngài đã thề cùng tổ-phụ sẽ ban cho ngươi, thì đến trong tháng nầy hãy giữ lễ thánh đó.
Trong bảy ngày hãy ăn bánh không men; đến ngày thứ bảy sẽ có lễ kính Đức Giê-hô-va.
Phải ăn bánh không men trong bảy ngày; khắp cả địa-hạt ngươi sẽ không thấy bánh có men, hoặc men tại nơi ngươi nữa.
Trong ngày đó hãy giải nghĩa cho con trai ngươi rằng: Ấy vì việc Đức Giê-hô-va làm cho ta, khi ta ra khỏi xứ Ê‑díp-tô.
Điều đó sẽ làm một dấu-hiệu nơi tay ngươi, làm một kỷ-niệm ghi nơi trán ở giữa cặp mắt ngươi, hầu cho luật-pháp của Đức Giê-hô-va ở nơi miệng ngươi, vì Đức Giê-hô-va đã dùng tay quyền-năng rút ngươi ra khỏi xứ Ê‑díp-tô.
Hằng năm, đến kỳ, ngươi phải giữ lễ nầy.
Khi Đức Giê-hô-va đã đưa ngươi vào bờ-cõi xứ Ca-na-an, như Ngài đã thề cùng ngươi, và tổ-phụ ngươi, khi Ngài đã ban xứ đó cho rồi,
thì hãy đem dâng cho Đức Giê-hô-va những con trưởng-nam cùng cả con đầu lòng đực của súc-vật ngươi, vì chúng nó đều sẽ thuộc về Đức Giê-hô-va.
Nhưng mỗi con lừa đầu lòng, ngươi phải bắt chiên con hay là dê con mà chuộc; bằng không, ngươi hãy vặn cổ nó. Ngươi cũng chuộc mọi trưởng-nam trong vòng con trai ngươi.
Vả, một mai con trai ngươi hỏi rằng: Điều đó có ý‑nghĩa chi? thì hãy đáp rằng: Ấy vì cớ Đức Giê-hô-va đã dùng tay quyền-năng rút chúng ta ra khỏi xứ Ê‑díp-tô, tức là nhà nô-lệ;
và khi Pha-ra-ôn cứng lòng không tha chúng ta đi, Ngài bèn giết hết các con đầu lòng trong xứ đó, từ con trưởng-nam người ta cho đến con đầu lòng súc-vật. Vì cớ đó, ta dâng tế cho Đức Giê-hô-va mọi con đực sanh đầu lòng, và ta chuộc con trưởng-nam trong vòng con trai ta.
Ấy sẽ làm một dấu-hiệu nơi tay ngươi, và ấn-chí nơi trán giữa cặp mắt ngươi, để nhắc cho nhớ rằng Đức Giê-hô-va đã dùng tay quyền-năng rút chúng ta ra khỏi xứ Ê‑díp-tô.
Vả, khi Pha-ra-ôn tha dân Y‑sơ-ra-ên đi, Đức Chúa Trời không dẫn dân ấy đi theo đường về xứ Phi-li-tin, là đường gần hơn hết, vì Ngài nói rằng: E khi dân thấy trận-mạc, dời lòng trở về xứ Ê‑díp-tô chăng.
Cho nên Đức Chúa Trời dẫn chúng đi vòng theo đường trong đồng vắng, về hướng Biển-đỏ. Dân Y‑sơ-ra-ên cầm khí-giới ra khỏi xứ Ê‑díp-tô.
Môi-se dời hài-cốt Giô-sép theo mình, vì Giô-sép có bắt dân Y‑sơ-ra-ên thề quyết rằng: Chắc Đức Chúa Trời sẽ viếng các ngươi; hãy dời hài-cốt ta theo các ngươi khỏi đây.
Vả, chúng đi khỏi Su-cốt, đóng trại tại Ê‑tam, ở cuối đầu đồng vắng.
Đức Giê-hô-va đi trước dân-sự, ban ngày ở trong một trụ mây, để dẫn đường đi; ban đêm trong một trụ lửa, để soi sáng cho chúng, hầu cho được đi luôn ngày và đêm.
Ban ngày trụ mây chẳng bao giờ cách xa dân-sự, trụ lửa ban đêm cũng vậy.