Đây là tên các con trai của Y‑sơ-ra-ên, mỗi người đều dẫn người nhà mình đi với Gia-cốp đến xứ Ê‑díp-tô:
Ru-bên, Si-mê-ôn, Lê-vi, và Giu-đa;
Y‑sa-ca, Sa-bu-lôn, và Bên-gia-min;
Đan, Nép-ta-li, Gát, và A‑se.
Hết thảy những người bởi Gia-cốp sanh ra, được bảy mươi người; Giô-sép đã ở tại xứ Ê‑díp-tô.
Vả, Giô-sép và anh em người cùng mọi kẻ đồng đời đó đều chết hết.
Con cháu Y‑sơ-ra-ên thêm nhiều lạ-lùng, nẩy-nở ra, và trở nên rất cường-thạnh; cả xứ đều đầy-dẫy.
Nhưng bấy giờ tại nước Ê‑díp-tô, có một vua mới lên ngôi, chẳng quen biết Giô-sép.
Vua phán cùng dân mình rằng: Nầy, dân Y‑sơ-ra-ên đông và mạnh hơn chúng ta;
hè! ta hãy dùng chước khôn-ngoan đối cùng họ, kẻo họ thêm nhiều lên, một mai nếu có cơn chinh-chiến xảy đến, họ sẽ hiệp cùng quân nghịch đánh lại ta, và ra khỏi xứ chăng.
Vậy, người Ê‑díp-tô bèn đặt các kẻ đầu xâu để bắt dân Y‑sơ-ra-ên làm xâu khó-nhọc; họ xây thành Phi-thom và Ram-se dùng làm kho-tàng cho Pha-ra-ôn.
Nhưng người Ê‑díp-tô càng bắt làm khó-nhọc chừng nào, dân Y‑sơ-ra-ên càng thêm nhiều lên, và tràn ra chừng nấy. Người Ê‑díp-tô bèn đem lòng ghen-ghét dân Y‑sơ-ra-ên,
bắt làm công-việc nhọc-nhằn,
gây cho đời dân ấy nên cay-đắng, vì nỗi khổ-sở nhồi đất, làm gạch và mọi việc khác ở ngoài đồng. Các công-việc nầy người Ê‑díp-tô bắt dân Y‑sơ-ra-ên làm nhọc-nhằn lắm.
Vua xứ Ê‑díp-tô cũng phán cùng các bà mụ của dân Hê-bơ-rơ, một người tên Siếp-ra và một người tên Phu‑a,
mà rằng: Khi các ngươi đi rước thai cho người đàn-bà Hê-bơ-rơ, hễ thấy sanh con trai, thì hãy làm cho chết đi; còn con gái, thì hãy để cho sống.
Nhưng các bà mụ kính-sợ Đức Chúa Trời, chẳng làm theo lời vua Ê‑díp-tô phán dặn, đều để cho các con trai sống hết.
Vua xứ Ê‑díp-tô bèn đòi những bà mụ mà phán rằng: Sao các ngươi làm như vậy, để cho những con trai sống?
Các bà mụ tâu rằng: Ấy tại người đàn-bà Hê-bơ-rơ chẳng phải như người đàn-bà Ê‑díp-tô; vì họ mạnh-khoẻ hơn, đã sanh-nở trước khi mụ đến.
Đức Chúa Trời ban ơn cho những bà mụ; dân-sự gia thêm và trở nên đông-đúc.
Ấy vậy, vì bà mụ có lòng kính-sợ Đức Chúa Trời, nên Ngài làm cho nhà họ được thạnh-vượng.
Pha-ra-ôn bèn truyền lịnh cho cả dân mình rằng: Phàm con trai của dân Hê-bơ-rơ mới sanh, hãy liệng xuống sông; còn con gái, thì để cho sống.