Lạy Chúa, từ đời nầy qua đời kia Chúa là nơi‑ở của chúng tôi.
Trước khi núi-non chưa sanh ra, Đất và thế-gian chưa dựng-nên, Từ trước vô-cùng cho đến đời đời Chúa là Đức Chúa Trời.
Chúa khiến loài người trở vào bụi-tro, Và phán rằng: Hỡi con-cái loài người, hãy trở lại.
Vì một ngàn năm trước mắt Chúa Khác nào ngày hôm qua đã qua rồi, Giống như một canh của đêm.
Chúa làm chúng nó trôi đi như nước chảy cuồn-cuộn; chúng nó khác nào một giấc-ngủ, Ban mai họ tựa như cây cỏ xanh-tươi:
Sáng ngày cỏ nở bông và tốt-tươi; Buổi chiều người ta cắt nó và nó héo.
Thật, chúng tôi bị hao-mòn vì cơn giận của Chúa, Bị bối-rối bởi sự thạnh-nộ Chúa.
Chúa đã đặt gian-ác chúng tôi ở trước mặt Chúa, Để những tội-lỗi kín-đáo chúng tôi trong ánh sáng mặt Chúa.
Bởi cơn giận của Chúa, các ngày chúng tôi đều qua đi; Năm chúng tôi tan mất như hơi-thở.
Tuổi-tác của chúng tôi đến được bảy mươi, Còn nếu mạnh-khoẻ thì đến tám mươi; Song sự kiêu-căng của nó bất quá là lao-khổ và buồn-thảm, Vì đời sống chóng qua, rồi chúng tôi bay mất đi.
Ai biết sức sự giận của Chúa? Tùy theo sự kính-sợ xứng-đáng cho Chúa, ai biết sức sự nóng nảy Chúa?
Cầu-xin Chúa dạy chúng tôi biết đếm các ngày chúng tôi, Hầu cho chúng tôi được lòng khôn-ngoan.
Đức Giê-hô-va ơi, xin hãy trở lại. ---_Cho đến chừng nào?_--- Xin đổi lòng về việc các tôi-tớ Chúa.
Ôi! xin Chúa cho chúng tôi buổi sáng được thỏa dạ về sự nhân-từ Chúa, Thì trọn đời chúng tôi sẽ hát mừng vui-vẻ.
Xin Chúa làm cho chúng tôi được vui-mừng tùy theo các ngày Chúa làm cho chúng tôi bị hoạn-nạn, Và tùy theo những năm mà chúng tôi đã thấy sự tai-họa.
Nguyện công-việc Chúa lộ ra cho các tôi-tớ Chúa, Và sự vinh-hiển Chúa sáng trên con-cái họ!
Nguyện ơn Chúa, là Đức Chúa Trời chúng tôi, giáng trên chúng tôi; Cầu Chúa lập cho vững công-việc của tay chúng tôi; Phải, xin lập cho vững công-việc của tay chúng tôi.