Hãy hát reo cho Đức Chúa Trời là sức-lực chúng ta; Hãy cất tiếng la vui-vẻ cho Đức Chúa Trời của Gia-cốp.
Hãy hát-xướng và nổi tiếng trống-cơm, Đàn cầm êm-dịu với đàn sắt.
Hãy thổi kèn khi trăng non, Lúc trăng rằm, và nhằm các ngày lễ chúng ta.
Vì ấy là một luật cho Y‑sơ-ra-ên, Một lệ do Đức Chúa Trời của Gia-cốp.
Ngài lập điều ấy làm chứng-cớ nơi Giô-sép, Lúc Ngài ra đánh xứ Ê‑díp-tô, Là nơi tôi nghe một thứ tiếng tôi chẳng hiểu.
Ta đã cất gánh nặng khỏi vai người; Tay người được buông khỏi cái giỏ.
Trong cơn gian truân ngươi kêu-cầu, ta bèn giải-cứu ngươi, Đáp lại ngươi từ nơi kín-đáo của sấm-sét, Và cũng thử-thách ngươi nơi nước Mê-ri-ba. (Sê-la)
Hỡi dân-sự ta, hãy nghe, ta sẽ làm chứng cho ngươi: Ớ Y‑sơ-ra-ên! chớ chi ngươi khứng nghe ta!
Giữa ngươi chẳng nên có thần lạ nào, Ngươi cũng chẳng nên thờ-lạy thần kẻ ngoại.
Ta là Giê-hô-va, Đức Chúa Trời ngươi Đấng đã đem ngươi lên khỏi xứ Ê‑díp-tô: Hãy hả hoác miệng ngươi ra, thì ta sẽ làm đầy-dẫy nó.
Nhưng dân-sự ta không khứng nghe tiếng ta, Y‑sơ-ra-ên không muốn vâng theo ta.
Vì vậy, ta buông chúng nó đi theo sự cứng lòng chúng nó. Để chúng nó đi theo mưu-kế riêng chúng nó.
Ôi! chớ chi dân ta khứng nghe ta Chớ chi Y‑sơ-ra-ên chịu đi trong đường-lối ta!
Thì chẳng bao lâu ta bắt suy-phục các thù-nghịch chúng nó, Trở tay ta nghịch những cừu-địch chúng nó.
Những kẻ ghen-ghét Đức Giê-hô-va ắt sẽ suy-phục Ngài; Song dân ta sẽ còn đến đời đời.
Ta sẽ lấy màu-mỡ ngũ-cốc mà nuôi họ. Và làm cho ngươi được no-nê bằng mật ong nơi hòn đá.