Trong Giu-đa người ta biết Đức Chúa Trời, Danh Ngài lớn tại Y‑sơ-ra-ên.
Đền-tạm Ngài ở Sa-lem, Và nơi‑ở Ngài tại Si-ôn.
Tại nơi ấy Ngài đã bẻ gãy tên cung, Cái khiên, thanh gươm, và khí-giới chiến. (Sê-la)
Chúa rực-rỡ oai-vinh Hơn các núi sự cướp-giựt.
Các kẻ gan-dạ đã bị cướp-lột, Họ ngủ trong giấc mình. Chẳng một người mạnh-dạn nào tìm được cánh tay mình.
Hỡi Đức Chúa Trời của Gia-cốp, khi Chúa quở-trách, Xe và ngựa bèn bị ngủ-mê.
Chính mình Chúa thật là đáng sợ; Cơn giận Chúa vừa nổi lên, ai đứng nổi trước mặt Chúa?
Từ trên trời Chúa truyền đoán-ngữ; Khi Đức Chúa Trời chỗi-dậy đoán-xét, Để giải-cứu các người hiền-từ trên đất, Thì đất bèn sợ-hãi, và yên-lặng. (Sê-la)