Đức Chúa Trời ôi! xin hãy đoán-xét tôi, và binh-vực duyên-cớ tôi đối cùng một dân vô-đạo; Hãy giải-cứu tôi khỏi người dối-gạt chẳng công-bình.
Vì, Đức Chúa Trời ôi! Chúa là sức-lực tôi; cớ sao Chúa đã từ-bỏ tôi? Nhân sao tôi phải ở buồn-thảm Vì cớ kẻ thù-nghịch hà-hiếp tôi?
Cầu Chúa phát ánh-sáng và sự chân-thật của Chúa ra: Nó sẽ dẫn tôi, đưa tôi đến núi thánh và nơi‑ở của Chúa.
Bấy giờ tôi sẽ đi đến bàn-thờ Đức Chúa Trời, Tức đến cùng Đức Chúa Trời, là sự rất vui-mừng của tôi; Hỡi Chúa, là Đức Chúa Trời tôi, tôi sẽ lấy đàn cầm mà ngợi-khen Chúa.
Hỡi linh-hồn ta, cớ sao ngươi sờn-ngã và bồn-chồn trong mình ta? Hãy trông-cậy nơi Đức Chúa Trời; ta sẽ còn ngợi-khen Ngài nữa: Ngài là sự cứu-rỗi của mặt ta, và là Đức Chúa Trời ta.