Tôi nhịn-nhục trông-đợi Đức Giê-hô-va, Ngài nghiêng qua nghe tiếng kêu-cầu của tôi.
Ngài cũng đem tôi lên khỏi hầm gớm-ghê, Khỏi vũng-bùn lấm; Ngài đặt chân tôi trên hòn đá, Và làm cho bước tôi vững-bền.
Ngài để nơi miệng tôi một bài hát mới, Tức là sự ngợi-khen Đức Chúa Trời chúng tôi. Lắm người sẽ thấy điều đó, bắt sợ, Và nhờ-cậy nơi Đức Giê-hô-va.
Phước cho người nào để lòng tin-cậy nơi Đức Giê-hô-va, Chẳng nể-vì kẻ kiêu-ngạo, hoặc kẻ xây theo sự dối-trá!
Hỡi Giê-hô-va, Đức Chúa Trời tôi, công-việc lạ-lùng Chúa đã làm, Và những tư-tưởng của Chúa hướng cùng chúng tôi, thật là nhiều, Không thể sắp-đặt trước mặt Chúa; Nếu tôi muốn truyền các việc ấy ra, và nói đến, Thật lấy làm nhiều quá không đếm được.
Chúa không thích-đẹp hi-sinh hoặc của-lễ chay: Chúa đã xỏ tai tôi. Chúa không có đòi của-lễ thiêu hay là của-lễ chuộc tội.
Bấy giờ tôi nói: Nầy tôi đến; Trong quyển sách đã có chép về tôi:
Hỡi Đức Chúa Trời tôi, tôi lấy làm vui-mừng làm theo ý‑muốn Chúa, Luật-pháp Chúa ở trong lòng tôi.
Trong hội lớn tôi đã truyền tin vui về sự công-bình; Kìa, tôi chẳng có ngậm miệng lại, Hỡi Đức Giê-hô-va, Ngài biết điều đó.
Tôi chẳng giấu sự công-bình Chúa ở nơi lòng tôi; Tôi đã truyền ra sự thành-tín và sự cứu-rỗi của Chúa; Tôi nào có giấu hội lớn sự nhân-từ và sự chân-thật của Chúa.
Đức Giê-hô-va ôi! đối cùng tôi chớ khép lòng thương-xót của Ngài: Nguyện sự nhân-từ và sự chân-thật của Ngài gìn-giữ tôi luôn luôn.
Vì vô-số tai-họa đã vây quanh tôi; Các gian-ác tôi đã theo kịp tôi; Đến nỗi không thể ngước mắt lên được; Nó nhiều hơn tóc trên đầu tôi, Lòng tôi đã thất kinh.
Đức Giê-hô-va ôi! xin sẵn lòng giải-cứu tôi. Hỡi Đức Giê-hô-va, hãy mau mau giúp-đỡ tôi.
Phàm kẻ nào tìm giết mạng-sống tôi, Nguyện chúng nó bị mắc-cỡ và hổ-thẹn cả; Phàm kẻ nào vui-vẻ về sự thiệt-hại tôi, Nguyện chúng nó phải lui lại và bị sỉ-nhục.
Các kẻ nói về tôi: Ha, ha! Nguyện chúng nó bị sững-sờ vì cớ sự sỉ-nhục của chúng nó.
Nguyện hết thảy những kẻ tìm-cầu Chúa, Được vui-vẻ và khoái-lạc nơi Chúa; Nguyện những người yêu-mến sự cứu-rỗi của Chúa, Hằng nói rằng: Đức Giê-hô-va đáng tôn đại thay?
Còn tôi là khốn-cùng và thiếu-thốn; Dầu vậy Chúa tưởng đến tôi. Chúa là sự tiếp-trợ tôi, và là Đấng giải-cứu tôi. Đức Chúa Trời tôi ôi! xin chớ trễ-huỡn.