Đức Chúa Trời tôi ôi! Đức Chúa Trời tôi ôi! sao Ngài lìa-bỏ tôi? Nhân sao Ngài đứng xa, không giúp-đỡ tôi, và chẳng nghe lời rên-siết tôi?
Đức Chúa Trời tôi ôi! tôi kêu-cầu ban ngày, nhưng Chúa chẳng đáp lại; Ban đêm cũng vậy, song tôi nào có được an-nghỉ đâu.
Còn Chúa là thánh, Ngài là Đấng ngự giữa sự khen-ngợi của Y‑sơ-ra-ên.
Tổ-phụ chúng tôi nhờ-cậy nơi Chúa, Họ nhờ-cậy, Chúa bèn giải-cứu cho.
Họ kêu-cầu cùng Chúa, và được giải-cứu; Họ nhờ-cậy nơi Chúa, không bị hổ-thẹn.
Nhưng tôi là một con trùng, chớ chẳng phải người đâu, Là điều ô‑nhục của loài người, và vật khinh-dể của dân-sự.
Hễ kẻ nào thấy tôi đều nhạo-cười tôi. Trề môi, lắc đầu, mà rằng:
Người phú-thác mình cho Đức Giê-hô-va, Ngài khá giải-cứu người; Ngài khá giải-cứu người, vì Ngài yêu-mến người!
Phải, ấy là Chúa rút tôi khỏi lòng mẹ, Khiến tôi tin-cậy khi nằm trên vú của mẹ tôi.
Từ trong tử-cung tôi đã được giao cho Chúa; Chúa là Đức Chúa Trời tôi từ khi tôi lọt lòng mẹ.
Xin chớ đứng xa tôi, vì sự gian-truân hầu gần, Chẳng có ai tiếp-cứu cho.
Có nhiều bò đực bao quanh tôi, Những bò đực hung-mạnh của Ba-san vây-phủ tôi.
Chúng nó hả miệng ra cùng tôi, Khác nào sư-tử hay cắn-xé và gầm-hét.
Tôi bị đổ ra như nước, Các xương-cốt tôi đều rời-rã; Trái tim tôi khô như sáp, Tan ra trong mình tôi
Sức-lực tôi khô như miếng gốm, Và lưỡi tôi dính nơi ổ‑gà; Chúa đã để tôi nằm trong bụi-tro sự chết.
Vì những chó bao quanh tôi, Một lũ hung-ác vây-phủ tôi: Chúng nó đâm lủng tay và chân tôi.
Tôi đếm được các xương tôi; Chúng nó xem và ngó chân tôi;
Chúng nó chia nhau áo-xống tôi; Bắt thăm về áo dài tôi.
Đức Giê-hô-va ôi! chớ đứng xa tôi; Hỡi Đấng cứu-tiếp tôi ôi! hãy mau mau đến giúp-đỡ tôi.
Hãy giải-cứu linh-hồn tôi khỏi gươm, Và mạng-sống tôi khỏi loài chó.
Hãy cứu tôi khỏi họng sư-tử, Từ các sừng của trâu rừng, Chúa đã nhậm lời tôi.
Tôi sẽ rao-truyền danh Chúa cho anh em tôi, Và ngợi-khen Chúa giữa hội-chúng.
Hỡi các người kính-sợ Đức Giê-hô-va, hãy ngợi-khen Ngài; Ớ hết thảy dòng-dõi Gia-cốp, khá tôn-vinh Ngài. Hỡi hết thảy dòng-dõi Y‑sơ-ra-ên, hãy kính-sợ Ngài;
Vì Ngài không khinh-bỉ, chẳng gớm-ghiếc sự hoạn-nạn của kẻ khốn-khổ, Cũng không giấu mặt Ngài cùng người; Nhưng khi người kêu-cầu cùng Ngài, thì bèn nhậm lời.
Sự ngợi-khen của tôi tại giữa hội lớn do Chúa mà ra; Tôi sẽ trả xong sự hứa-nguyện tôi trước mặt những kẻ kính-sợ Chúa.
Kẻ hiền-từ sẽ ăn và được no-nê; Những người tìm Đức Giê-hô-va sẽ ngợi-khen Ngài; Nguyện lòng các ngươi được sống đời đời.
Bốn phương thế-gian sẽ nhớ và trở lại cùng Đức Giê-hô-va, Các họ-hàng muôn dân sẽ thờ-lạy trước mặt Ngài.
Vì nước thuộc về Đức Giê-hô-va, Ngài cai-trị trên muôn dân.
Hết thảy người giàu-có thế-gian cũng sẽ ăn và thờ-lạy; Mọi kẻ trở lại bụi-đất, và những kẻ không thế bảo-tồn mạng-sống mình, Sẽ quì xuống trước mặt Ngài.
Một dòng-dõi sẽ hầu-việc Ngài; Người ta sẽ kể dòng-dõi ấy là dòng-dõi của Chúa.
Dòng-dõi ấy sẽ đến rao-truyền sự công-bình của Ngài, Thuật cho dân-tộc sẽ sanh ra rằng Đức Giê-hô-va đã làm việc ấy.