Ngày đó, vua A‑suê-ru ban cho hoàng-hậu Ê‑xơ-tê cái nhà của Ha-man, kẻ ức-hiếp dân Giu-đa. Còn Mạc-đô-chê đi vào trước mặt vua; vì bà Ê‑xơ-tê đã bày-tỏ người là thân-thuộc mình.
Vua cởi chiếc nhẫn mà người đã lấy nơi Ha-man và ban cho Mạc-đô-chê. Bà Ê‑xơ-tê đặt Mạc-đô-chê trên nhà Ha-man.
Bà Ê‑xơ-tê lại còn nói trước mặt vua, và phục xuống dưới chân người mà khóc-lóc, cầu-xin vua diệt mưu ác mà Ha-man, người A‑gát, đã toan ý hại dân Giu-đa.
Vua đưa cây phủ-việt vàng ra cho bà Ê‑xơ-tê. Đoạn, bà chỗi dậy và đứng trước mặt vua,
mà rằng: Nếu vừa ý vua, nếu tôi được ơn trước mặt vua, nếu vua lấy việc làm tiện-ích, và tôi được đẹp mắt vua, thì xin vua hãy hạ chiếu đặng bãi các thơ mưu-mẹo của Ha-man, con trai Ham-mê-đa-tha, người A‑gát, viết đặng truyền giết những dân Giu-đa ở trong các tỉnh của vua.
Vì nỡ nào tôi thấy được tai-nạn xảy đến cho dân-tộc tôi, và lòng nào nỡ xem được sự hủy-diệt dòng-dõi tôi?
Vua A‑suê-ru nói với hoàng-hậu Ê‑xơ-tê và Mạc-đô-chê, người Giu-đa, rằng: Nầy ta đã ban cho bà Ê‑xơ-tê nhà của Ha-man, còn hắn, người ta đã xử treo mộc-hình, bởi vì hắn đã tra tay ra làm hại người Giu-đa.
Vậy, hai ngươi cũng hãy nhân danh vua mà viết về dân Giu-đa điều gì vừa ý hai ngươi, rồi lấy chiếc nhẫn của vua mà ấn dấu. Vì một tờ chiếu-chỉ nào viết nhân danh vua và ấn dấu với chiếc nhẫn của vua không thể bãi được.
Bấy giờ, nhằm tháng ba, là tháng Si-van, ngày hai mươi ba; những thầy thơ-ký được gọi vào, họ y theo mọi điều Mạc-đô-chê dạy-biểu mà viết cho dân Giu-đa, các quan trấn-thủ, các quan cai-quản và những đầu-trưởng của các tỉnh, từ Ấn-độ cho đến Ê‑thi-ô-bi, tức một trăm hai mươi bảy tỉnh, viết tỉnh nào dùng chữ nấy, cho dân-tộc nào theo thổ-âm nấy, và cho dân Giu-đa, thì theo chữ và tiếng của họ.
Mạc-đô-chê viết nhân danh vua A‑suê-ru và ấn dấu bằng chiếc nhẫn vua; rồi sai lính trạm đem thơ đi cỡi ngựa hăng và ngựa nòi, bởi ngựa để giống sanh ra.
Chiếu-chỉ ấy tỏ rằng vua ban phép cho dân Giu-đa ở trong các tỉnh các thành của nước A‑suê-ru hiệp lại nội trong một ngày, là ngày mười ba tháng mười hai tức tháng A‑đa, đặng binh-vực sanh-mạng mình, tuyệt-diệt, đánh giết, và làm cho hư-mất quyền-năng của dân cừu-địch toan hãm-hiếp mình, vợ và con-cái mình, cùng cho phép đoạt lấy tài-sản của chúng nó.