Đêm đó, vua không ngủ được; nên truyền đem sách sử-ký, đọc tại trước mặt vua.
Người ta thấy có chép rằng Mạc-đô-chê đã tỏ ra mưu của Bích-than và Thê-rết, hai hoạn-quan của vua, trong bọn kẻ giữ cửa, toan tra tay vào vua A‑suê-ru.
Vua nói: Vì công-sự ấy, Mạc-đô-chê có được sự vinh-hiển và tước vị gì chăng? Các người cận-thần của vua đáp rằng: Người chẳng được chi hết.
Vua hỏi: Ai ở nơi viện-trung? Vả, Ha-man đến ngoài viện của cung vua, đặng cầu vua truyền treo Mạc-đô-chê nơi mộc-hình, mà người đã dựng cho Mạc-đô-chê.
Các thần-bộc của vua thưa rằng: Kìa, Ha-man đứng nơi viện-trung. Vua bèn nói: Người hãy vào.
Ha-man bèn vào. Vua nói với người rằng: Phải làm chi cho người nào vua muốn tôn-trọng? Ha-man nghĩ thầm rằng: Vua há muốn tôn-trọng người nào khác hơn ta sao?
khá đem cho áo triều của vua mặc, ngựa của vua cỡi, và đội mão triều-thiên vua trên đầu người đó;
áo triều và ngựa thì hãy giao vào tay của một triều-thần tối-tôn của vua, để mặc cho người mà vua muốn tôn-trọng, dẫn người cỡi ngựa dạo-chơi các đường phố của thành-nội, và la lên rằng: Người mà vua muốn tôn-trọng được đãi như vậy.
Vua nói với Ha-man rằng: Hãy mau mau đem áo triều và ngựa, y như lời ngươi nói, mà mặc cho Mạc-đô-chê, người Giu-đa, đương ngồi tại nơi cửa vua; chớ bỏ qua gì hết về mọi điều ngươi đã nói.
Ha-man bèn lấy áo triều và ngựa, mặc cho Mạc-đô-chê, rồi dẫn người cỡi ngựa dạo qua các đường phố của thành-nội, mà hô lên trước mặt người rằng: Người mà vua muốn tôn-trọng được đãi như vậy!
Đoạn, Mạc-đô-chê trở về cửa vua. Còn Ha-man lật-đật trở về nhà mình, thảm-buồn và trùm đầu lại.
Ha-man thuật lại cho Xê-rết, vợ mình, và các bạn-hữu mình hay mọi điều đã xảy đến cho mình. Khi ấy các người khôn-ngoan và Xê-rết, vợ người, nói rằng: Ông đã khởi mòi sa-bại trước mặt Mạc-đô-chê rồi; nếu hắn quả thuộc về dòng-dõi dân Giu-đa, thì ông sẽ chẳng thắng hắn được đâu, nhưng sẽ sa-bại quả-hẳn trước mặt người.
Khi chúng còn đương nói chuyện với người, các hoạn-quan của vua đến, lật-đật đưa Ha-man đến dự tiệc-yến mà bà Ê‑xơ-tê đã dọn.