Khi nữ-vương nước Sê-ba nghe đồn danh tiếng của Sa-lô-môn, bèn đi đến Giê-ru-sa-lem, lấy những câu đố mà thử người, bà có người hầu-hạ theo rất đông, có những lạc-đà chở thuốc thơm, rất nhiều vàng, và đá quí; bà đến cùng Sa-lô-môn, nói với người mọi điều có ở trong lòng mình.
Sa-lô-môn đáp các câu hỏi của bà, chẳng câu nào ẩn-bí quá cho Sa-lô-môn mà người không giải-nghĩa nổi cho bà.
Khi nữ-vương Sê-ba thấy sự khôn-ngoan của Sa-lô-môn, cung-điện người đã xây-cất,
những món ăn trên bàn người, nhà cửa các tôi-tớ, thứ-tự công-việc của các quan, và đồ mặc của họ, các quan chước-tửu và áo-xống của họ, cùng các của-lễ thiêu người dâng trong đền Đức Giê-hô-va, thì mất vía,
bèn nói với vua rằng: Điều tôi nghe nói trong xứ tôi về các lời nói và sự khôn-ngoan của vua, thì thật lắm.
Song trước khi tôi chưa đến đây và chưa thấy tận mắt những điều nầy, thì tôi chẳng tin lời họ; và kìa, người ta chẳng thuật cho tôi nghe đến phân nửa sự khôn-ngoan lớn lao của vua; vua thật trổi hơn tiếng đồn tôi đã nghe.
Các quần-thần của vua thật có phước thay! Các tôi-tớ vua, hằng đứng chầu trước mặt vua, nghe được sự khôn-ngoan của vua, thật có phước thay!
Đáng ngợi-khen thay Giê-hô-va Đức Chúa Trời của vua, vì Ngài vui-thích vua, đặt vua ngồi trên ngôi của Ngài đặng làm vua cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời của vua! Bởi vì Đức Chúa Trời của vua yêu-mến Y‑sơ-ra-ên, đặng làm cho chúng vững-bền đến đời đời, nên Ngài đã lập vua làm vua trên chúng, để làm theo sự ngay-thẳng và sự công-bình.
Đoạn, bà dâng cho vua một trăm hai mươi ta-lâng vàng, và rất nhiều thuốc thơm, cùng đá quí; chẳng hề có thuốc thơm nào giống như thuốc thơm của nữ-vương nước Sê-ba dâng cho vua Sa-lô-môn.
(Các tôi-tớ của Hu-ram và tôi-tớ của Sa-lô-môn từ Ô‑phia chở vàng đến, cũng có chở về gỗ bạch-đàn-hương và đá quí.
Vua dùng gỗ bạch-đàn-hương ấy mà làm cái thang trong đền của Đức Giê-hô-va, và trong cung-điện vua, cùng những đàn-cầm đàn-sắt cho con hát: Trước kia trong nước Giu-đa, người ta chẳng hề thấy có giống như vậy).
Vua Sa-lô-môn tặng cho nữ-vương nước Sê-ba mọi đồ bà ước-ao và xin, gấp nhiều hơn đồ bà đã đem dâng cho vua. Đoạn, bà và các đầy-tớ bà trở về xứ mình.
Vàng mà vua Sa-lô-môn nhận được mỗi năm cân đến sáu trăm bảy mươi ta-lâng,
không kể vàng mà các nhà buôn-bán rong đem vào, cùng vàng và bạc mà các vua A‑ra-bi và quan tổng-trấn của xứ đem nộp cho Sa-lô-môn.
Sa-lô-môn làm hai trăm cái khiên lớn bằng vàng đánh dát, cứ mỗi cái dùng sáu trăm siếc-lơ vàng đánh dát,
và ba trăm cái khiên nhỏ bằng vàng đánh dát, cứ mỗi cái dùng ba trăm siếc-lơ vàng; đoạn vua để các khiên ấy nơi cung rừng Li-ban.
Vua cũng làm một cái ngai lớn bằng ngà, và bọc vàng ròng;
cái ngai có sáu nấc lên, và một cái bệ bằng vàng liền với cái ngai; cũng có thanh nâng tay bên này và bên kia của chỗ ngồi, gần thanh nâng tay có hai con sư-tử.
Lại có mười hai con sư-tử đứng trên sáu nấc, bên hữu và bên tả: Chẳng có nước nào làm ngai giống như vậy.
Các đồ dùng để uống của vua Sa-lô-môn đều bằng vàng, và những khí-dụng của cung rừng Li-ban cũng đều bằng vàng ròng: Trong đời Sa-lô-môn, chẳng kể bạc ra gì,
vì vua có đoàn tàu vượt sang Ta-rê-si với các tôi-tớ của Hi-ram: Mỗi ba năm một lần, đoàn tàu Ta-rê-si chở đến vàng, bạc, ngà voi, con khỉ và con công.
Ấy vậy, vua Sa-lô-môn trổi hơn các vua trên đất về sự khôn-ngoan.
Các vua trên đất đều cầu thấy mặt Sa-lô-môn, đặng nghe sự khôn-ngoan của người mà Đức Chúa Trời đã để trong lòng người.
Cứ hằng năm theo lệ-định, chúng đều đem đến vật mình tiến-cống, nào những khí-dụng bằng bạc, bằng vàng, nào áo-xống, binh-khí, nào thuốc-thơm, ngựa và la.
Vua Sa-lô-môn có được bốn ngàn tàu ngựa và xe, cùng một vạn hai ngàn lính-kỵ, để trong các thành chứa xe, và gần bên vua, tại Giê-ru-sa-lem.
Người quản-trị trên các vua, từ sông cái cho đến xứ Phi-li-tin, và cho đến bờ-cõi Ê‑díp-tô.
Tại Giê-ru-sa-lem, vua làm cho bạc ra thường như đá-sỏi, và cây bá-hương nhiều như cây sung mọc ở nơi đồng-bằng.
Có người đem cho Sa-lô-môn những ngựa từ xứ Ê‑díp-tô và từ các nước mà đến.
Các công-việc khác của Sa-lô-môn làm từ đầu đến cuối đều chép trong sách truyện Na-than, là đấng tiên-tri, và trong sách tiên-tri của A‑hi-gia, người Si-lô, cùng trong sách dị-tượng của Giê-đô, đấng tiên-kiến luận về việc Giê-rô-bô-am, con trai của Nê-bát.
Sa-lô-môn trị-vì trên cả Y‑sơ-ra-ên trong bốn mươi năm tại Giê-ru-sa-lem.
Sa-lô-môn an-giấc cùng tổ-phụ mình, được chôn trong thành của Đa-vít, là cha người; Rô-bô-am, con trai người, cai-trị thế cho người.