Thần Đức Chúa Trời cảm-động A‑xa-ria, con trai của Ô‑đết: Người đi ra đón A‑sa, mà nói với người rằng:
Hỡi A‑sa, cả Giu-đa, và Bên-gia-min, hãy nghe lời ta: Các ngươi theo Đức Giê-hô-va chừng nào, thì Đức Giê-hô-va ở với các ngươi chừng nấy; nếu các ngươi tìm Ngài, ắt sẽ gặp Ngài được; nếu các ngươi lìa-bỏ Ngài, thì Ngài sẽ lìa-bỏ các ngươi.
Đã lâu ngày, Y‑sơ-ra-ên không có Chúa thật, không có thầy tế-lễ dạy-dỗ, cũng chẳng có luật-pháp;
song trong lúc khốn-khó, chúng trở lại cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y‑sơ-ra-ên, mà tìm-cầu Ngài, thì lại gặp Ngài đặng.
Trong thì ấy, dân của xứ phải bị sự rối-loạn nhiều, kẻ ra kẻ vào không được bằng-yên.
Nước nầy giày-đạp nước kia, thành nầy giày-đạp thành nọ; vì Đức Chúa Trời lấy đủ thứ khổ-nạn làm cho chúng rối-loạn.
Song các ngươi hãy mạnh lòng, tay các ngươi chớ nhát-sợ, vì việc các ngươi làm sẽ được phần thưởng.
Khi A‑sa đã nghe các lời nầy và lời tiên-tri của tiên-tri Ô‑đết, thì giục lòng mạnh-mẽ, bèn trừ-bỏ những thần-tượng gớm-ghiếc khỏi cả đất Giu-đa và Bên-gia-min, cùng khỏi các thành người đã đoạt lấy trên miền núi Ép-ra-im; người tu-bổ lại cái bàn-thờ của Đức Giê-hô-va ở trước hiên-cửa Đức Giê-hô-va.
Người nhóm-hiệp hết thảy người Giu-đa, người Bên-gia-min, và kẻ khách thuộc về chi-phái Ép-ra-im, Ma-na-se và Si-mê-ôn, vẫn kiều-ngụ với chúng; vì có nhiều người Y‑sơ-ra-ên, khi thấy rằng Giê-hô-va Đức Chúa Trời của A‑sa ở cùng người, thì đều về đằng người.
Tháng ba năm mười lăm đời A‑sa, chúng nhóm-hiệp tại Giê-ru-sa-lem;
nhằm ngày ấy họ lấy trong các súc-vật mình đã đoạt được dẫn về, bảy trăm con bò đực và bảy ngàn con chiên mà tế-lễ Đức Giê-hô-va.
Chúng toan-ước nhau hết lòng hết ý tìm-kiếm Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tổ-phụ mình,
và hễ ai không tìm-kiếm Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y‑sơ-ra-ên, thì sẽ bị xử-tử, vô luận nhỏ hay lớn, nam hay nữ.
Chúng cất tiếng lớn mà thề cùng Đức Giê-hô-va, reo-mừng, thổi kèn, thổi còi.
Cả Giu-đa đều vui-mừng về lời thề ấy, vì chúng hết lòng mà phát thề, và hết ý tìm-cầu Đức Giê-hô-va; rồi chúng tìm gặp Ngài đặng. Đức Giê-hô-va bèn ban cho chúng được bình-an bốn phía.
Vả lại, vì Ma-a-ca, mẹ vua A‑sa, đã làm một hình-tượng gớm-ghê cho thần A‑sê-ra, nên vua A‑sa lột chức thái-hậu của bà, đánh đổ hình-tượng ấy và nghiền nát đi, rồi thiêu-đốt trong trũng Xết-rôn.
Song các nơi cao không phá dỡ khỏi Y‑sơ-ra-ên; dầu vậy, lòng A‑sa vẫn trọn lành cả đời người.
Người đem vào đền của Đức Giê-hô-va các vật thánh của cha người, và những vật mà chính mình người đã biệt riêng ra thánh, hoặc vàng, hoặc bạc, hay là những khí-dụng.
Chẳng có giặc-giã cho đến năm thứ ba mươi lăm đời A‑sa.