Năm thứ mười tám đời vua Giê-rô-bô-am, A‑bi-gia lên ngôi làm vua Giu-đa.
Người cai-trị ba năm tại Giê-ru-sa-lem; tên mẹ người là Mi-ca-gia, con gái của U‑ri-ên ở Ghi-bê‑a. A‑bi-gia và Giê-rô-bô-am đánh giặc với nhau.
A‑bi-gia ra trận với một đạo chiến-sĩ, bốn mươi vạn người kén-chọn; còn Giê-rô-bô-am dàn trận đối với người, có tám mươi vạn người kén-chọn, là lính-chiến mạnh-dạn.
A‑bi-gia đứng trên núi Xê-ma-ra-im trong miền núi Ép-ra-im, mà nói rằng: Hỡi Giê-rô-bô-am và cả Y‑sơ-ra-ên, khá nghe!
Bởi sự giao-ước bằng muối, Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y‑sơ-ra-ên đã ban nước Y‑sơ-ra-ên cho Đa-vít và cho các con trai người đến đời đời, các ngươi há chẳng biết sao?
Dẫu vậy, Giê-rô-bô-am, con trai Nê-bát, tôi-tớ của Sa-lô-môn, là con trai của Đa-vít, bèn chỗi dậy phản-nghịch cùng Chúa mình;
những kẻ du-đãng, đồ phàm-hèn, đều hiệp lại theo người; chúng nó tự làm mình ra mạnh, nghịch với Rô-bô-am, con trai của Sa-lô-môn; còn Rô-bô-am thì trẻ tuổi, nhát gan, không chống-cự nổi chúng nó.
Vậy bây giờ, các ngươi tưởng rằng các ngươi sẽ chống-cự nổi nước của Đức Giê-hô-va đã ban cho các con trai của Đa-vít, các ngươi một đoàn đông lớn, có đem theo bò con vàng mà Giê-rô-bô-am đã đúc làm thần của các ngươi.
Các ngươi há chẳng có đuổi những thầy tế-lễ của Đức Giê-hô-va, là con-cháu A‑rôn, và người Lê-vi sao? Các ngươi có theo phong-tục của các dân ngoại mà lập lấy những thầy tế-lễ cho mình; phàm ai đến đem một con bò đực tơ và bảy con chiên đực đặng dâng làm lễ, thì được làm thầy tế-lễ của những thần hư-không.
Nhưng về phần chúng ta, Giê-hô-va vẫn là Đức Chúa Trời của chúng ta, chúng ta chẳng có lìa-bỏ Ngài; những thầy tế-lễ, là con-cháu của A‑rôn, đều phục-sự Đức Giê-hô-va, và các người Lê-vi giữ phần việc của họ;
mỗi buổi sớm mai và buổi chiều, chúng xông của-lễ thiêu và thuốc-thơm cho Đức Giê-hô-va; chúng cũng sắp bánh trần-thiết trên bàn sạch-sẽ, thắp các đèn của chân-đèn vàng để nó cháy mỗi buổi chiều tối; vì chúng ta vâng giữ làm theo mạng-lịnh của Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta, còn các ngươi lại bỏ đi.
Nầy, Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta, làm đầu chúng ta, và những thầy tế-lễ của Ngài cầm những kèn tiếng vang đặng thổi lên nghịch cùng các ngươi. Hỡi con-cái Y‑sơ-ra-ên! Chớ tranh-chiến cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tổ-phụ các ngươi, vì chẳng thắng được đâu!
Nhưng Giê-rô-bô-am truyền binh phục đi vòng đặng đến phía sau chúng; vậy quân Y‑sơ-ra-ên ở đằng trước quân Giu-đa, còn binh phục ở đằng sau.
Giu-đa xây ngó lại, kìa, giặc đã có phía trước và phía sau, bèn kêu-cầu cùng Đức Giê-hô-va, và những thầy tế-lễ thổi kèn.
Bấy giờ người Giu-đa kêu-la lên; xảy khi người Giu-đa kêu-la, thì Đức Giê-hô-va đánh Giê-rô-bô-am và cả Y‑sơ-ra-ên tại trước mặt A‑bi-gia và dân Giu-đa.
Dân Y‑sơ-ra-ên chạy trốn trước mặt dân Giu-đa, và Đức Chúa Trời phó chúng nó vào tay dân Giu-đa.
A‑bi-gia và quân-lính người làm cho chúng bị thua trận cả-thể, có năm mươi vạn tinh-binh của Y‑sơ-ra-ên bị thương ngã chết.
Như vậy trong lúc ấy, dân Y‑sơ-ra-ên bị sỉ-nhục, còn dân Giu-đa được thắng hơn, vì chúng nhờ-cậy nơi Giê-hô-va Đức Chúa Trời của tổ-phụ họ.
A‑bi-gia đuổi theo Giê-rô-bô-am, chiếm lấy những thành, là Bê-tên và các hương-thôn nó; Giê-sa-na và các hương-thôn nó; Ép-rôn và các hương-thôn nó.
Trong lúc A‑bi-gia còn sống, Giê-rô-bô-am chẳng được cường-thạnh lại; Đức Giê-hô-va hành-hại người, thì người chết.
Còn A‑bi-gia được cường-thạnh, cưới mười bốn người vợ, sanh được hai mươi hai con trai và mười sáu con gái.
Các công-sự khác của A‑bi-gia, những việc làm và lời nói của người, đều chép trong sách truyện của tiên-tri Y‑đô.