Trong khi Đa-vít tránh khỏi mặt Sau-lơ, con trai của Kích, thì có mấy người mạnh-dạn đến cùng người, tại Xiếc-lác giúp-đỡ người trong cơn giặc.
Chúng đều có tài giương cung, giỏi dùng dây gióng liệng đá, cầm cung bắn tên, hoặc bằng tay hữu hay là bằng tay tả; cả đều thuộc về dòng Sau-lơ, về chi-phái Bên-gia-min. Nầy là tên họ:
A‑hi-ê-xe làm đầu, và Giô-ách, con trai của Sê-ma ở Ghi-bê‑a, Giê-xi-ên và Phê-lết, con trai của Ách-ma-vết; Bê-ra-ca, Giê-hu ở A‑na-tốt;
Gít-mai-gia ở Ga-ba-ôn, là kẻ mạnh-dạn trong ba mươi người kia, và làm đầu họ; lại có Giê-rê-mi; Gia-ha-xi-ên; Giô-ba-nan; Giô-xa-bát ở Ghê-đê-ra;
Ê‑lu-xai; Giê-ri-mốt; Bê-a-lia; Sê-ma-ria; Sê-pha-tia ở Ha-rốp;
Ên-ca-na, Di-si-gia, A‑xa-rên, Giô-ê-xe, và Gia-sô-bê-am, người Cô-rê;
Giô-ê-la và Xê-ba-đia, con trai của Giê-rô-ham ở Ghê-đô.
Trong chi-phái Gát, có những người tới cùng Đa-vít tại nơi đồn trong đồng-vắng, vốn là kẻ mạnh-mẽ, có tài chiến-trận, cầm khiên, cầm giáo, diện-mạo như sư-tử, lanh-lẹ như hoàng-dương trên núi.
Ê‑xe làm đầu; Ô‑ba-đia thứ nhì, Ê‑li-áp thứ ba,
Mích-ma-na thứ tư, Giê-rê-mi thứ năm,
Ạt-tai thứ sáu, Ê‑li-ên thứ bảy,
Giô-ha-nan thứ tám, Ên-xa-bát thứ chín,
Giê-rê-mi thứ mười, Mác-ba-nai thứ mười một,
chúng đều là con-cháu của Gát, và làm quan-cai cơ-binh; kẻ nhỏ cai một trăm người, kẻ lớn cai một ngàn người.
Ấy là những kẻ đi qua sông Giô-đanh trong tháng giêng, lúc nước ngập hai bên bờ, đuổi các dân-sự ở tại trũng hoặc về phía đông hay về phía tây.
Lại có người thuộc về Bên-gia-min và Giu-đa cũng đi tới cùng Đa-vít trong đồn người.
Đa-vít ra đón rước chúng, mà nói rằng: Nếu các ngươi đến cùng ta cách hòa-bình để vùa-giúp ta, thì lòng ta sẽ hiệp cùng các ngươi; ví bằng các ngươi thầm mưu lừa ta cho kẻ thù-nghịch, nguyện Đức Chúa Trời của tổ-phụ ta xem-xét và đoán-phạt; vì tay ta không có phạm điều lỗi nào.
Khi ấy có A‑ma-sai làm đầu trong ba mươi người ấy, được Thánh-Linh cảm-động, mà nói rằng: Hỡi Đa-vít, chúng tôi đều về ông! Hỡi con trai Y‑sai, chúng tôi binh-vị ông! Nguyện ông được bình-an, bình-an; nguyện kẻ giúp-đỡ ông cũng được bình-an; bởi vì Đức Chúa Trời ông phò-trợ ông! Đa-vít bèn nhận-tiếp các người ấy, đặt làm tướng.
Cũng có mấy người thuộc về Ma-na-se đến theo Đa-vít khi người cùng quân Phi-li-tin đi giao-chiến cùng Sau-lơ; song họ chẳng giúp-đỡ quân Phi-li-tin, vì các quan-trưởng Phi-li-tin bàn-luận nhau rằng: Sợ e nó trở về cùng Sau-lơ, chủ nó, làm nguy cho đầu chúng ta chăng.
Khi người trở về Xiếc-lác, có mấy người bởi Ma-na-se đến theo người, là Át-na, Giô-xa-bát, Giê-đi-a-ên, Mi-ca-ên, Giô-xa-bát, Ê‑li-hu, và Xi-lê-thai, đều làm quan-cai ngàn quân trong chi-phái Ma-na-se.
Những kẻ nầy phò-giúp Đa-vít đối-địch với quân giặc-cướp, bởi vì chúng đều là người mạnh-dạn, và làm quân-tướng đạo-binh.
Hằng ngày có người đến cùng Đa-vít đặng giúp-đỡ người, cho đến khi thành đạo-quân lớn, như đạo-quân của Đức Chúa Trời.
Đây là số các quân-lính đến cùng Đa-vít tại Hếp-rôn, đặng làm cho nước Sau-lơ thuộc về người, theo như lời của Đức Giê-hô-va.
Trong con-cháu Giu-đa có sáu ngàn tám trăm người đều cầm khiên, cầm giáo, sắm-sửa tranh-chiến.
Bởi con-cháu Si-mê-ôn, có bảy ngàn một trăm người mạnh-dạn đều ra trận được.
Bởi con-cháu Lê-vi, có bốn ngàn sáu trăm.
Giê-hô-gia-đa cai-quản nhà A‑rôn, và với người có ba ngàn bảy trăm người.
Lại có Xa-đốc, là kẻ trai trẻ mạnh-dạn, và với người có hai mươi hai trưởng của nhà cha người.
Về con-cháu Bên-gia-min, anh em của Sau-lơ, được ba ngàn người; vì đến bấy giờ, phần lớn hơn chúng nó còn đương theo nhà Sau-lơ.
Về con-cháu Ép-ra-im, có được hai vạn tám trăm người, đều là người mạnh-dạn, có danh-tiếng trong nhà cha mình.
Về nửa chi-phái Ma-na-se, có một vạn tám ngàn người, ai nấy đều kể từng tên, đến đặng lập Đa-vít làm vua.
Về con-cháu Y‑sa-ca, có những kẻ hiểu-biết thì-giờ, và việc dân Y‑sơ-ra-ên nên làm; chúng có hai trăm trưởng-tộc; còn những người anh em chúng cũng vâng-lịnh chúng bàn.
Về Sa-bu-lôn, có năm vạn người hay bày trận, cầm các thứ binh-khí dự-bị đặng giao-chiến, hàng-ngũ chỉnh-tề, có một lòng một dạ.
Về Nép-ta-li, có một ngàn quan-cai, với ba vạn bảy ngàn người cầm khiên cầm giáo theo mình.
Về Đan, có hai vạn tám ngàn sáu trăm người có tài dàn trận.
Về A‑se, có bốn vạn người hay kéo ra chinh-chiến, và có tài dàn trận.
Còn về Ru-bên, Gát, và về nửa chi-phái Ma-na-se ở bên kia sông Giô-đanh, có mười hai vạn người cầm các thứ binh-khí sẵn ra trận.
Những người nầy là lính-chiến có tài bày trận, đều lấy lòng thành mà kéo đến Hếp-rôn đặng lập Đa-vít làm vua trên cả Y‑sơ-ra-ên; còn những người khác trong Y‑sơ-ra-ên cũng đều một lòng một dạ muốn tôn Đa-vít làm vua.
Chúng ở lại với vua Đa-vít ba ngày và ăn uống; vì anh em của chúng đã sắm-sẵn cho.
Còn những người ở miền lân-cận hơn cho đến đất Y‑sa-ca, Sa-bu-lôn, và Nép-ta-li đều đem chở bằng lừa, lạc-đà, con la, và con bò, nào bánh-mì, bột-miến, trái vả, nho khô, rượu, dầu, cùng dẫn bò và chiên đến rất nhiều, bởi vì có sự vui-vẻ nơi Y‑sơ-ra-ên.