Trong lúc đó, Ê‑xê-chia bị bịnh nặng gần chết. Tiên-tri Ê‑sai, con trai A‑mốt, đến cùng người, và nói rằng: Đức Giê-hô-va phán như vầy: Hãy trối lại cho nhà ngươi, vì ngươi sẽ thác, chẳng sống được đâu.
Ê‑xê-chia bèn xây mặt mình vào phía vách, và cầu-nguyện Đức Giê-hô-va, mà rằng:
Ôi Đức Giê-hô-va! xin hãy nhớ lại rằng tôi đã lấy sự thành-thật và lòng trọn-lành, đi trước mặt Chúa, và làm theo điều tốt-lành tại trước mặt Ngài. Đoạn, Ê‑xê-chia khóc rất thảm-thiết.
Ê‑sai chưa đi khỏi thành trong, có lời của Đức Giê-hô-va phán với người rằng:
Hãy trở lại, nói với Ê‑xê-chia, vua của dân-sự ta rằng: Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Đa-vít, tổ-phụ ngươi, phán như vầy: Ta có nghe lời cầu-nguyện ngươi, thấy nước mắt của ngươi, nầy ta sẽ chữa lành cho ngươi; đến ngày thứ ba ngươi sẽ đi lên đền của Đức Giê-hô-va.
Ta sẽ thêm tuổi ngươi mười lăm năm, ta sẽ giải-cứu ngươi và thành nầy khỏi tay vua A‑si-ri. Vì cớ ta và Đa-vít, kẻ tôi-tớ ta, ta sẽ binh-vực thành nầy.
Ê‑sai bèn biểu: Hãy lấy một cái bánh trái vả. Người ta lấy nó đắp trên mụt ung, thì vua được lành.
Vả, Ê‑xê-chia đã hỏi Ê‑sai rằng: Bởi dấu nào tôi phải nhìn rằng Đức Giê-hô-va sẽ chữa lành cho tôi và đến ngày thứ ba tôi sẽ được đi lên đền của Ngài?
Ê‑sai đáp: Nầy là dấu Đức Giê-hô-va ban cho ngươi, đặng làm chứng cho ngươi biết Ngài sẽ làm thành điều Ngài đã phán ra: Ngươi muốn bóng tới trước mười độ hay là lui lại mười độ chăng?
Ê‑xê-chia đáp: Bóng tới trước mười độ thì chẳng khó gì; không! thà nó lui lại sau mười độ thì hơn.
Thầy tiên-tri Ê‑sai cầu-khẩn Đức Giê-hô-va, Ngài bèn đem bóng đã giọi trên trắc-ảnh A‑cha lui lại mười độ, là mười độ đã xuống rồi.
Trong lúc đó, Bê-rô-đác-Ba-la-đan, con trai Ba-la-đan, vua Ba-by-lôn, gởi thơ và lễ vật cho Ê‑xê-chia; vì người đã hay rằng Ê‑xê-chia đau.
Ê‑xê-chia nghe lời các sứ-giả tâu, thì vui-mừng, bèn dẫn chúng viếng đền, là nơi chứa các vật quí, bạc, vàng, thuốc-thơm, dầu quí, lại cho xem trại cơ-khí, và mọi vật trong kho-tàng mình. Chẳng có chi trong đền hoặc trong nước mà Ê‑xê-chia không cho chúng xem thấy.
Tiên-tri Ê‑sai bèn đi đến vua Ê‑xê-chia, và hỏi người rằng: Các người đó nói chi và ở xứ nào đến? Ê‑xê-chia đáp: Chúng đến từ xứ xa, từ Ba-by-lôn.
Ê‑sai tiếp: Vua cho chúng xem chi trong đền của vua? Ê‑xê-chia đáp: Chúng có thấy mọi vật ở trong đền ta. Chẳng gì trong các kho-tàng ta mà ta chẳng chỉ cho chúng xem.
Ê‑sai bèn nói với Ê‑xê-chia rằng: Hãy nghe lời của Đức Giê-hô-va:
Thì-giờ sẽ đến khi mọi vật ở trong đền vua, mọi vật mà các tổ-phụ vua đã chất-chứa trong kho-tàng cho đến ngày nay, đều sẽ bị đem qua Ba-by-lôn. Đức Giê-hô-va phán: Sẽ chẳng còn chi lại hết.
Lại, những đứa con trai của vua, do nơi vua sanh ra, sẽ bị bắt dẫn đi làm hoạn-quan trong đền vua Ba-by-lôn.
Ê‑xê-chia đáp với Ê‑sai rằng: Lời của Đức Giê-hô-va mà người đã nói là thiện. Người tiếp: Ít nữa trong đời tôi sẽ có điều bình-an và sự vững-vàng chăng?
Các chuyện khác của Ê‑xê-chia, sự mạnh-dạn người, cuộc xây hồ chứa nước, và kinh dẫn nước vào trong thành, đều chép trong sử-ký về các vua Giu-đa.
Ê‑xê-chia an-giấc cùng các tổ-phụ mình; Ma-na-se, con trai người, kế-vị người.