Năm thứ bảy đời Giê-hu, Giô-ách lên ngôi làm vua, và cai-trị bốn mươi năm tại Giê-ru-sa-lem. Mẹ người tên là Xi-bia, quê ở Bê-e-Sê-ba.
Giô-ách làm điều thiện trước mặt Đức Giê-hô-va, trọn lúc Giê-hô-gia-đa, thầy tế-lễ, dạy-dỗ người.
Song người chẳng cất-bỏ các nơi cao đi, dân-sự vẫn tế-lễ và xông hương trên các nơi cao.
Giô-ách nói cùng những thầy tế-lễ rằng: Phàm bạc do vật biệt riêng ra thánh thường đem vào đền-thờ của Đức Giê-hô-va, tức bạc mỗi người được tu-bộ đem nộp, bạc chuộc mạng lại, tùy giá đã định cho mỗi người, và bạc mỗi người lạc‑ý đem đến dâng trong đền-thờ của Đức Giê-hô-va,
những thầy tế-lễ phải thâu các bạc ấy nơi những người mình quen-biết, rồi chỗ nào trong đền có hư-nứt thì phải dùng bạc ấy mà sửa-sang lại.
Vả, đến năm thứ hai mươi ba đời vua Giô-ách, những thầy tế-lễ chưa có sửa-sang đền-thờ.
Vua Giô-ách bèn đòi thầy tế-lễ Giê-hô-gia-đa và những thầy tế-lễ khác, mà nói rằng: Sao các ngươi không sửa-sang nơi hư-nứt đền-thờ? Từ rày về sau, chớ nhận lấy bạc của những người mình quen-biết nữa; khá phát bạc ấy ra đặng dùng sửa-sang các nơi hư-nứt của đền-thờ.
Những thầy tế-lễ ưng không thâu bạc nơi dân-sự nữa, và không lãnh sửa-sang các nơi hư-nứt của đền.
Thầy tế-lễ Giê-hô-gia-đa bèn lấy một cái rương, xoi lỗ trên nắp, rồi để gần bàn-thờ, về phía bên hữu cửa vào đền-thờ Đức Giê-hô-va. Những thầy tế-lễ canh-giữ cửa đền-thờ đều đem để trong rương ấy hết thảy bạc mà người ta đem dâng trong đền-thờ Đức Giê-hô-va.
Khi thấy có nhiều tiền trong rương, thơ-ký của vua, và thầy tế-lễ thượng-phẩm bèn đi lên lấy bạc có trong đền-thờ của Đức Giê-hô-va ra, mà đếm, và đem cất.
Đoạn, hai người giao bạc đã đếm đó vào tay những đốc-công lo coi-sóc cuộc sửa-sang đền-thờ của Đức Giê-hô-va. Những người ấy trả tiền cho thợ mộc và thợ xây,
cho thợ hồ và thợ đẽo đá, đều làm công-việc sửa-sang đền-thờ của Đức Giê-hô-va; họ lại dùng bạc ấy mua gỗ và đá dùng sửa-sang các nơi hư-nứt đền-thờ của Đức Giê-hô-va, và trả tiền sở-phí về cuộc sửa-sang ấy.
Song người ta không dùng bạc đã đem dâng trong đền-thờ của Đức Giê-hô-va, mà làm cho đền-thờ của Đức Giê-hô-va, chén bạc, hoặc dao, chậu, kèn, hay là khí-dụng gì bằng vàng hoặc bằng bạc;
vì người ta phát bạc ấy cho những thợ lo làm công-việc, và dùng sửa-sang đền-thờ của Đức Giê-hô-va.
Người ta chẳng bắt những người lãnh bạc đặng phát cho các thợ phải tính sổ, bởi vì họ làm cách thành-thực.
Tiền bạc về của-lễ chuộc sự mắc lỗi, và tiền bạc về của-lễ chuộc tội, thì chẳng có đem vào đền-thờ Đức Giê-hô-va; bạc ấy để dành cho thầy tế-lễ.
Trong lúc đó, Ha-xa-ên, vua Sy-ri, đến xâm-phạm đất Gát, và choán lấy. Người cũng tính xâm-phạm Giê-ru-sa-lem.
Giô-ách, vua Giu-đa, bèn lấy hết thảy những vật thánh của Giô-sa-phát, Giô-ram và A‑cha-xia, các tổ-phụ người, là vua Giu-đa, đã biệt riêng ra thánh, luôn với các vật thánh của mình, và hết thảy vàng ở trong kho-tàng của đền-thờ Đức Giê-hô-va và ở cung vua, mà gởi dâng cho Ha-xa-ên, vua Sy-ri; vì cớ ấy, Ha-xa-ên đi khỏi Giê-ru-sa-lem.
Các truyện khác của Giô-ách, mọi công-việc người làm, đều đã chép trong sử-ký về các vua Giu-đa.
Các tôi-tớ Giô-ách dấy loạn nghịch cùng người, giết người tại Mi-lô, trên con đường đi xuống Si-la.
Giô-xa-ca, con trai Si-mê-át, và Giô-sa-bát, con trai Sô-mê, hai tôi-tớ người đều đánh giết người. Người ta chôn người cùng các tổ-phụ người tại trong thành Đa-vít; rồi A‑ma-xia, con trai người, kế-vị người.