Ở đó, có ba con trai của Xê-ru-gia, là Giô-áp, A‑bi-sai, và A‑sa-ên. Vả, A‑sa-ên chạy lẹ-là ng như một con hoà ng-dương rừng.
Ngưá»i Ä‘uổi theo Ãp-ne, không xây qua khá»i ngưá»i, hoặc vá» bên hữu hay là vá» bên tả.
Váºy, Ãp-ne ngó lại sau, và há»i rằng: Có phải ngươi là A‑sa-ên chăng? Ngưá»i đáp: Phải, ấy là ta.
Ãp-ne nói cùng ngưá»i rằng: Hãy Ä‘i qua phÃa hữu hay là phÃa tả, xông và o má»™t ngưá»i trong bá»n trai-trẻ và lấy khÃ-giá»›i nó Ä‘i. Nhưng A‑sa-ên không muốn xây khá»i ngưá»i.
Ãp-ne lại nói cùng A‑sa-ên rằng: Hãy xây khá»i ta, cá»› sao buá»™c ta phải đánh giết ngươi nằm sải xuống đất? Và bằng giết ngươi, ta dá»… nà o còn dám ngó mặt Giô-áp là anh ngươi?
Giô-áp và A‑bi-sai Ä‘uổi theo Ãp-ne; khi hai ngưá»i đến gò A‑ma đối ngang Ghi‑a, vá» hướng đồng vắng Ga-ba-ôn, thì mặt trá»i lặn.
Dân Bên-gia-min hiệp lại cùng Ãp-ne, là m thà nh má»™t đạo, và dừng lại trên chót má»™t gò-nổng.
Ãp-ne bèn la lá»›n cùng Giô-áp rằng: Váºy, lưỡi gươm chưa thôi há»§y-diệt sao? Ngươi há chẳng biết cuối-cùng sẽ là khổ sao? Ngươi không truyá»n lịnh cho dân-sá»± thôi Ä‘uổi theo anh em mình cho đến chừng nà o?