Mấy việc nầy qua rồi, xảy có quan tửu-chánh và quan thượng-thiện của vua Ê‑díp-tô phạm đến chúa mình.
Pha-ra-ôn nổi giận cùng hai quan mình, là tửu-chánh và thượng-thiện,
bèn đem họ cầm ngục tại dinh quan thị-vệ, là nơi đương cầm Giô-sép.
Quan thị-vệ cắt phần Giô-sép hầu việc hai quan đó; họ bị ngồi ngục một ít lâu.
Cùng trong một đêm, quan tửu-chánh và quan thượng-thiện của vua Ê‑díp-tô đương bị cầm ngục, thấy một điềm chiêm-bao, mỗi người một chiêm-bao, và mỗi chiêm-bao có ý‑nghĩa rõ-ràng.
Sáng mai, Giô-sép đến cùng họ, nhìn thấy sắc buồn-bực,
bèn hỏi rằng: Ngày nay sao hai quan có sắc mặt âu-sầu vậy?
Đáp rằng: Chúng tôi có thấy một điềm chiêm-bao mà không ai bàn giùm. Giô-sép rằng: Sự bàn chiêm-bao há chẳng do nơi Đức Chúa Trời ư? Xin hãy thuật lại điềm chiêm-bao của hai quan cho tôi nghe đi.
Quan tửu-chánh thuật điềm chiêm-bao mình lại cho Giô-sép mà rằng: Trong chiêm-bao, tôi thấy một gốc nho ở trước mặt tôi;
gốc nho đó lại có ba nhành. Dường như thấy nhành nẩy chồi, trổ bông, chùm có trái chín thì phải.
Tay tôi đương cầm cái chén của Pha-ra-ôn; tôi hái nho đó, ép nước nho vào, rồi dâng tửu-bôi vào tay Pha-ra-ôn.
Giô-sép nói: Ý‑nghĩa chiêm-bao đó là thể nầy: Ba nhành nho tức là ba ngày.
Trong ba ngày nữa, Pha-ra-ôn sẽ tha quan ra khỏi ngục, phục chức lại, quan sẽ dâng cái chén của Pha-ra-ôn vào tay người như cũ, như khi còn làm chức tửu-chánh.
Song khi quan được hưởng-lộc lại rồi, xin nhớ đến tôi, làm ơn tâu cùng Pha-ra-ôn về nỗi tôi, và đem tôi ra khỏi chốn nầy.
Vì tôi bị người ta bắt đem ra khỏi xứ của người Hê-bơ-rơ, và tại đây tôi cũng chẳng có làm tội gì mà bị cầm nơi lao-lung nầy.
Quan thượng-thiện thấy Giô-sép bàn mộng được tốt, bèn nói: Còn trong điềm chiêm-bao của tôi đây, tôi đội ba giỏ bánh trắng trên đầu;
trong giỏ cao hơn hết, có đủ món vật-thực của thợ làm bánh hấp cho Pha-ra-ôn; chim đáp vào giỏ trên đầu tôi ăn các món đó.
Giô-sép đáp rằng: Ý‑nghĩa chiêm-bao nầy là, ba giỏ, tức là ba ngày.
Trong ba ngày nữa, Pha-ra-ôn sẽ xử trảm quan, sai đem treo lên cây cho chim-chóc ăn thịt quan vậy.
Đến ngày thứ ba, là ngày sanh-nhựt của Pha-ra-ôn, người bèn bày tiệc đãi cả quần-thần, và tha quan tửu-chánh cùng quan thượng-thiện ra khỏi ngục.
Pha-ra-ôn phục chức quan tửu-chánh lại như xưa, đặng quan nầy dâng tửu-bôi vào tay mình;
nhưng lại hạ lịnh đem treo quan thượng-thiện, y như lời Giô-sép đã bàn ra.
Đoạn, quan tửu-chánh chẳng còn nhớ đến Giô-sép nữa; quên người đi.