Áp-ra-ham cưới một người vợ khác, tên là Kê-tu-ra.
Người sanh cho Áp-ra-ham Xim-ram, Giốc-chan, Mê-đan, Ma-đi-an, Dích-bác và Su-ách.
Giốc-chan sanh Sê-ba và Đê-đan; con cháu của Đê-đan là họ A‑chu-rim, họ Lê-tu-chim và họ Lê-um-mim.
Con trai của Ma-đi-an là Ê‑pha, Ê‑phe, Ha-nóc, A‑bi-đa và Ên-đa. Các người trên đây đều là dòng-dõi của Kê-tu-ra.
Áp-ra-ham cho Y‑sác hết thảy gia-tài mình; còn cho các con dòng thứ những tiền-của;
rồi, khi còn sống, người sai họ qua đông-phương mà ở, cách xa con dòng chánh, là Y‑sác.
Áp-ra-ham hưởng-thọ được một trăm bảy mươi lăm tuổi;
người tuổi cao tác lớn và đã thỏa về đời mình, tắt hơi, được qui về nơi tổ-tông.
Hai con trai người, Y‑sác và Ích-ma-ên, chôn người trong hang đá Mặc-bê-la tại nơi đồng của Ép-rôn, con trai Sô-ha, người Hê-tít, nằm ngang Mam-rê.
Ấy là cái đồng mà lúc trước Áp-ra-ham mua lại của dân họ Hếch; nơi đó họ chôn Áp-ra-ham cùng Sa-ra, vợ người.
Sau khi Áp-ra-ham qua đời, Đức Giê-hô-va ban phước cho Y‑sác con trai người. Y‑sác ở gần bên cái giếng La-chai-Roi.
Đây là dòng-dõi của Ích-ma-ên, con trai của Áp-ra-ham, do nơi nàng A‑ga, người Ê‑díp-tô, con đòi của Sa-ra, đã sanh.
Và đây là tên các con trai của Ích-ma-ên, sắp thứ-tự theo ngày ra đời: Con trưởng-nam của Ích-ma-ên là Nê-ba-giốt; kế sau Kê-đa, Át-bê-ên, Mi-bô-sam,
Mích-ma, Đu-ma, Ma-sa,
Ha-đa, Thê-ma, Giê-thu, Na-phích, và Kết-ma.
Đó là các con trai của Ích-ma-ên và tên của họ tùy theo làng và nơi đóng trại mà đặt. Ấy là mười hai vị công-hầu trong dân-tộc của họ.
Ích-ma-ên hưởng-thọ được một trăm ba mươi bảy tuổi, rồi tắt hơi mà qua đời, được qui về nơi tổ-tông.
Dòng-dõi người ở trước mặt anh em mình, từ Ha-vi-la cho đến Xu-rơ, đối ngang Ê‑díp-tô, chạy qua A‑si-ri.
Đây là dòng-dõi của Y‑sác, con trai Áp-ra-ham. Áp-ra-ham sanh Y‑sác.
Vả, khi Y‑sác được bốn mươi tuổi, thì cưới Rê-bê-ca, con gái của Bê-tu-ên và em gái của La-ban, đều là dân A‑ram, ở tại xứ Pha-đan-A-ram.
Y‑sác khẩn-cầu Đức Giê-hô-va cho vợ mình, vì nàng son-sẻ. Đức Giê-hô-va cảm-động lời khẩn-cầu đó, nên cho Rê-bê-ca thọ-thai.
Nhưng vì thai đôi làm cho đụng nhau trong bụng, thì nàng nói rằng: Nếu quả thật vậy, cớ sao điều nầy xảy đến làm chi? Đoạn, nàng đi hỏi Đức Giê-hô-va.
Đức Giê-hô-va phán rằng: Hai nước hiện ở trong bụng ngươi, và hai thứ dân sẽ do lòng ngươi mà ra; dân nầy mạnh hơn dân kia, và đứa lớn phải phục đứa nhỏ.
Đến ngày nàng phải sanh-nở, nầy hai đứa sanh đôi trong bụng nàng ra.
Đứa ra trước đỏ hồng, lông cùng mình như một áo tơi lông; đặt tên là Ê‑sau.
Kế em nó lại ra sau, tay nắm lấy gót Ê‑sau; nên đặt tên là Gia-cốp. Khi sanh hai đứa con nầy thì Y‑sác đã được sáu mươi tuổi.
Khi hai đứa trai nầy lớn lên, thì Ê‑sau trở nên một thợ săn giỏi, thường giong-ruổi nơi đồng ruộng; còn Gia-cốp là người hiền-lành cứ ở lại trại.
Y‑sác yêu Ê‑sau, vì người có tánh ưa ăn thịt rừng; nhưng Rê-bê-ca lại yêu Gia-cốp.
Một ngày kia, Gia-cốp đương nấu canh, Ê‑sau ở ngoài đồng về lấy làm mệt-mỏi lắm;
liền nói cùng Gia-cốp rằng: Em hãy cho anh ăn canh gì đỏ đó với, vì anh mệt-mỏi lắm. ---_Bởi cớ ấy, người ta gọi Ê‑sau là Ê‑đôm._---
Gia-cốp đáp rằng: Nay anh hãy bán quyền trưởng-nam cho tôi đi.
Ê‑sau đáp rằng: Nầy, anh gần thác, quyền trưởng-nam để cho anh dùng làm chi?
Gia-cốp đáp lại rằng: Anh hãy thề trước đi. Người bèn thề; vậy, người bán quyền trưởng-nam cho Gia-cốp.
Rồi, Gia-cốp cho Ê‑sau ăn bánh và canh phạn-đậu; ăn uống xong, người bèn đứng dậy đi. Vậy, Ê‑sau khinh quyền trưởng-nam là thế.